KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 79

Sau khi đã dọn sạch bát đĩa, hai người phục vụ bàn xuất hiện bên Finney

– một người cầm một chai B&B và ba cái cốc hẹp miệng, còn người kia
mang theo một cái máy tạo ẩm được khắc tinh tế. Finney hướng dẫn hai
người để mọi thứ trên bàn sau đó họ lặng lẽ biến mất.

“Anh có biết người đứng quầy bar tại câu lạc bộ 21 ở New York đã phát

hiện ra cách này không?” Parker vừa mở cái nút chai vừa hỏi. “Rượu
Benedictine và cô-nhắc. Nó đã trở nên phổ biến tới mức người Pháp bắt
đầu trộn hai thứ đó vào đóng chai. Người đàn ông ấy chưa bao giờ được
nhận một hào tiền sinh lời từ cách pha rượu này. Trời ạ. Tôi ghét người
Pháp”.

Harvath mỉm cười. Nếu Ron Parker biết rõ anh, chắc anh đã phải che

giấu sự thù ghét người Pháp như vậy. Parker thích nói rằng, họ là quân dội
duy nhất trên thế giới có những người lính nách bị rám nắng.

Finney mời Harvath mốt điếu xì gà nhưung anh lắc đầu. Uống sau bữa

tối là đủ rồi.

Khi Parker đưa cái cốc cho anh, Harvath đưa lên mũi và nhắm mắt lại

như thể anh đang hít hà mùi thơm cay nồng của nó. Trong giấy lát, anh như
quên bẵng nỗi lòng mình.

Vừa hớp ngụm rượu, anh vừa lắng nghe Finney và Parker bàn luận về

những việc họ thường làm – tình hình thế giới, kế họach cải tạo khu nghỉ
mát, Khu số Sáu và Sargasso, cũng như hành động với những người khách
là phụ nữ của Núi Elk.

Harvath thấy dễ chịu khi lắng nghe câu chuyện giữa những người bạn cũ

của anh. Tâm trí anh đang dồn hết vào Tracy. Anh rút chiếc điện thoại
Black Berry ra khỏi bao và kiểm tra tín hiệu điện sóng. Khu đất này là nơi
tốt nhất trong cả khu nghỉ mát để nhận tín hiệu điện thoại. Những anh
chẳng thấy gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.