KHÔNG KHOAN NHƯỢNG - Trang 95

tấn công những người xung quanh anh như vậy”.

Harvath nhìn cô, nhưng không trả lời.

“Cũng được”, Gold nói tiếp, chấp nhận sự im lặng của anh. “Tôi đã tới

Núi Elk. Tôi hiểu”.

Cô không biết một nửa sự việc đang diễn ra ở đó, nhưng Harvath mặc kệ.

Parker cũng giống như Finney, không bao giờ bê một chút gì liên quan tới
vấn đề an ninh quốc gia khi nói chuyện riêng. Đổi đề tài, Harvath hỏi, “Cô
thấy chiếc xe tải thế nào?”.

“Dựa trên miêu tả của nhân chứng, chúng tôi kiểm tra lại đoạn băng quay

camera trên cầu. Chúng tôi thấy chiếc xe tải đi qua đó và tới từ Coronado.
Với băng quay camera giao thông, chúng ta có thể lần theo chiếc xe ở đây”.

Đó là công việc rất tốt của người cảnh sát, nhưng tất cả những gì Harvath

phải làm là nhìn ra phía bến du thuyền và hàng trăm con thuyền đang đỗ
dọc bến để biết rằng hắn ta đã cao chạy xa bay rồi. Anh có một ý tưởng rất
hay, nhưng vẫn phải hỏi. “Vậy hắn vứt chiếc xe tải ở đây, rồi sau đó?”.

Gold đánh đầu về phía chiếc camera theo dõi của một khách sạn. “Chúng

tôi đã lấy ra những thước phim. Đúng như lời anh nói, gã này là một tay
chuyên nghiệp. Hắn biết là chúng ta sẽ lấy băng ra nên không bao giờ nhìn
thẳng về hướng camera. Tôi sẽ cho anh bản sao mọi thứ. Nhưng tôi không
nghĩ là sẽ có ích gì nhiều. Hắn đội một cái mũ đánh bóng chày kéo xụp
xuống mặt tới mức anh không thể nhìn thấy mặt mũi hắn thế nào. Bên cạnh
đó, hắn còn mặc một bộ áo liền quần và bước đi khom người để chúng ta
không thể xác định được dáng đi và chiều cao của hắn”.

“Hắn có đi xe chờ không hoặc có đi xuống bến tàu không?”.

“Hắn có đi xuống bến tàu”, vị nữ thám tử trả lời. “Những người ở cảng

du thuyền khá là nghiêm ngặt trong việc ghi sổ nhật ký về việc tàu nào ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.