chứ?Bờ vai và cánh tay anh rất vạm vỡ.Không ngạc nhiên là anh mặc
những chiếc áo sơ mi rộng tay.Bất cứ phần bó sát nào chắc chắn làm đướng
may bục ra.
Tất cả những điều đó trông như là toàn bộ, nhưng thứ mà đôi mắt của nàng
khóa lên phía trên là mũi tên nhô ra từ chỗ thắt lưng anh, đỉnh nhọn đàn
ông của anh, và nỗi sợ hãi rõ ràng trong giọng nói của nàng khi nàng
nói,”Ôi, chúa tôi,đó là một phần sửng sốt.”
Anh hoàn toàn yên lặng với lời phát biểu đó.Nàng không chú ý đến nó ư?
Nàng gây sốc cho anh quá nhiều ư?Nàng không quan tâm.Nàng quá tò mò
không nói được bất cứ điều gì, và, đúng vậy, nàng bị sốc.Nàng đã không
mong muốn bất cứ điều gì giống như thế này,đặc biệt là sau khi gần đây
nàng trông thấy những bức tượng đó ở Anh, vài trong số chúng.Chúng
miêu tả sống động phần kì lạ của cơ thể một người đàn ông là rất nhỏ,nó rõ
ràng có thể nhận thấy được.Lừa dối làm sao!Và so với đó, Boyd là khổng
lồ, kì cục là, nàng không sợ cái đó.
Hoàn toàn bị quyến rũ bởi cái mà nàng đang nhìn chằm chằm vào, nàng
thậm chí còn nói,”Em có thể chạm vào nó được không?”
Anh quì xuống phía trước nàng với một tiếng rên rỉ.Nàng coi điều đó như
một tiếng đồng ý.Bằng một tay, nàng bao phủ lấy chiều dài để cảm thấy bề
mặt, sự mềm mượt, ấm nóng,và cứng cáp.Thật đáng kinh ngạc.
Nàng nghe thấy tiếng rên rỉ của anh lần nữa và liếc nhìn lên để thấy đôi mắt
nóng bỏng của anh ở trên nàng.”Cái đó đau à?”
“Không,”anh nghẹn lại.
“Tốt, bởi vì em chưa xong.”
Nàng phớt lờ một tiếng rít trong cổ họng của anh.Giờ bằng cả hai tay ,nàng
khum lấy chiều dài đó, tạo thành một cái tháp chuông bằng những ngón tay
của mình trên mỗi phía của nó và dịu dàng kéo khi lòng bàn tay của nàng
trượt qua bề mặt mượt như nhung về phía nàng.Nàng làm lại lần nữa, và
lần nữa.Mỗi lần đầu ngón tay của nàng dời khỏi anh, mũi tên đung đưa và
nảy lên.Nảy lên áp vào ngực nàng một lần.Nàng cảm thấy bỏng rát bởi
nó.Nhưng nó không cứng như nó dướng như lúc đầu.Cứng đến không
ngờ,đúng vậy, nhưng nó vẫn dễ uốn.