KHỔNG MINH GIA CÁT LƯỢNG ĐẠI TRUYỆN - Trang 461

Mạnh Hoạch lớn tiếng nói: “Dứt khoát không thể đầu hàng, tôi bị ông dùng
trá thuật lừa dối, làm sao có thể đầu hàng được? Ông có thể cứ giết tôi đi!
Nếu không giết tôi, tôi nhất định sẽ dẫn quân đến quyết chiến đường đường
chính chính với ông, cũng chẳng bị ông lừa dối nữa”.
“Hay lắm! Hãy cứ như vậy!”
Gia Cát Lượng lần thứ tư lại phóng thích Mạnh Hoạch vô điều kiện.
Mạnh Hoạch như trong ghi chép của dã sử ở đây, không thấy được những
kết cục trước đó giống như một đứa trẻ nghịch ngợm bị tóm gọn, lại giống
như một trò đùa, chẳng giống chút nào với một nhân vật lãnh đạo tập đoàn
Nam Man hùng mạnh về tiềm lực.
Mạnh Hoạch sau này được đề bạt thành đại quan trong triều đình Thục Hán,
hơn nữa còn những biểu hiện phi thường kiệt xuất, phải không khiếm
khuyết khí chất như thế mới đúng.

7. Năm lần bắt năm lần thả:
Trận đánh ở Ngốc Long.
Sau trận đánh ở Tây Nhĩ Hà, Mạnh Hoạch dẫn quân tàn dư rút về phía nam,
Gia Cát Lượng cũng phải vào sâu phía nam vùng Nam Trung. Mạnh Hoạch
lần này đến cầu cứu Đoá Tư Đại Vương là động chủ ở động Ngốc Long.
Trong bản đồ chỉ vẽ bình Man của Lã Khơi từng chia ởvùng Nam Trung, có
nơi ở động, đấy là nơi thiên nhiên hiểm trở. Không những thế núi hiểm yếu,
mà lam sơn chướng khí tràn khắp vùng núi non, ở trong vùng nham thạch
thường phun ra lưu hoàng, người đương thời gọi là suối độc.
Quân tiên phong của Thục Hán do Vương Bình chỉ huy, nhằm hướng nam
tấn công, bởi chịu tác động của chướng khí đã tổn thương rất nghiêm trọng.
Lại thêm khí trời nóng nực, binh sĩ thấy suốinước đều tranh thủ múc uống,
lại bởi nước suối có hàm chứa lưu hoàng rất lớn, nhiều người bị trúng độc,
Vương Bình chẳng thể chỉ huy, đành cầu cứu Gia Cát Lượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.