KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 247

người nhảy ra từ phía sau, sau đó nói với anh, "Đường Diệc Thiên, anh xem
em có cao không?"

Tiếp theo anh đưa tay ôm cô vào lòng, nói với cô, "Em nhìn coi, còn

chưa tới cằm của anh nữa..."

Anh cúi xuống nhìn ra cửa sổ, phải rất căm hận và rất tuyệt vọng, cô

mới có can đảm nhảy xuống, giống như có chết cũng không sợ, thà chết
cũng muốn rời khỏi anh.

Bạn đang đọc truyện tại diễn-đàn-lê-quý-đôn

Vậy còn anh? Hôm đó ở hội trường đấu giá, giây phút nhìn thấy

"Tưởng Niệm", không phải anh không nghĩ đến việc cô hận đến mức muốn
giết anh, anh nghĩ, cho dù cô muốn giết anh, anh cũng sẽ không chút do dự
mà đi qua.

* *

"Hiện tại đứa bé đang ở nhà họ Hạ." Lâm Thư Văn báo cáo với Đường

Diệc Thiên, "Theo góc độ pháp luật, trước mắt anh và Hàn tiểu thư không
có quan hệ hôn nhân, cho nên đứa bé cũng không có quan hệ với anh.
Chúng ta không có lý do để đến nhà họ Hạ đoạt đứa bé."

Ngón trỏ của Đường Diệc Thiên khẽ gõ lên mặt bàn, anh đột nhiên

hỏi, "Lâm Thư Văn, anh có hối hận vì đã giúp tôi không?" Bởi vì tố cáo
cấp trên của mình, Lâm Thư Văn tạm rời cương vị công tác ở chính phủ,
làm trợ lý thư ký cho Đường Diệc Thiên.

"Tôi không hối hận vì đã tố cáo quan tham ô, nhưng tôi hối hận vì đã

làm tổn thương người vô tội." Lâm Thư Văn cười, "Tôi cảm thấy, ngài
cũng giống tôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.