KHÔNG PHẢI TÌNH HỜ - Trang 187

Không phải Joe thật. Qua lỗ nhỏ trên cửa, cô thấy Zach đứng ngoài thềm,

tóc chải bóng mượt. Đèn ngoài hiên soi tỏ một bên khuôn mặt đẹp như
tượng. Cơn rạo rực chạy dọc sống lưng lên tận vai cô. Adele biết rõ không
nên mở cửa chút nào.

Zach với tay bấm chuông lần nữa. Thấy anh nhấn ba lần liên tục, Adele

vội kéo then và mở tung cánh cửa. Zach đứng trước mặt cô trong áo khoác
lông cừu và quần jeans bạc gối. Zach nhìn từ đầu xuống áo choàng đen đến
chân Adele:

- Vớ đẹp đấy.

- Cảm ơn.

Ánh mắt anh leo dần lên người cô:

- Em ở nhà một mình à?

- Vâng.

- Sao anh chờ mãi em mới mở cửa thế? Băn khoăn không biết có nên cho

anh vào hay không chứ gì?

- Đừng thấy em mở cửa mà vội mừng. Em sắp đổi ý rồi đây.

Zach nhếch mép cười như trêu chọc:

- Cho anh vào đi mà.

Để Zach vào sẽ rầy rà to.

- Anh mang một thứ đến cho em nhưng nếu lấy nó ra ở đây thì không

tiện.

Adele sửng sốt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.