KHÔNG PHẢI TÌNH HỜ - Trang 26

- Kendra thế nào?

- Đang cáu giận. Con bé vùng vằng với chị, bất mãn với bố và không còn

thiết gì nữa. Nó ngượng vì chị mang thai và ngượng vì bố nó tằng tịu với
người chỉ hơn nó có tám tuổi.

Không ổn rồi. Mới nghe cô đã thấy Sherilyn còn khổ sở hơn cả mình.

Giọng Sherilyn vỡ ra. Chị khóc nức lên:

- Đời chị thế là hết. Chị không hiểu sao mình đến nông nỗi này. Hôm

trước cả nhà vừa vui vẻ, hôm sau William đã xách vali bỏ đi rồi.

Adele tin chắc phải có dấu hiệu báo trước nhưng Sherilyn bịt mắt bưng

tai, coi như không có.

- Chị cần em giúp gì không?

Hỏi thế nhưng Adele biết ngoài nỗ lực kiên nhẫn lắng nghe Sherilyn kể

lể, cô cũng không giúp được gì hơn.

- Chị sắp chuyển về Cedar Creek. Em về đó với chị nhé.

Adele chẳng muốn đi đâu hết.

- Adele ơi, giúp chị với.

Sau ngày cha mất bảy năm về trước, Adele chưa về quê cũ Cedar Creek.

Sherilyn lại khóc òa. Mãi sau, Adele mới nghe tiếng chị xem lẫn tiếng

nấc:

- Lúc hoảng loạn này, chị cần người thân ở bên. – Nghe giọng chị gái,

Adele đoáng Shrrilyn không chỉ hoảng loạn. Chị suy sụp hoàn toàn. – Chị
xin em đấy. Chị phải đưa cháu về quê. Không có William, chị không trụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.