KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 235

Giang Đại Đạo nghĩ cũng đúng! Ban đầu là người nhà họ Ngôn có lỗi

với bọn họ, dù gặp mặt cũng nên ngẩng đầu ưỡn ngực, phải sợ là người nhà
họ Ngôn! Thế nhưng...

"Người nhà họ Quý có thái độ thế nào với con? Họ có hòa nhã với con

không..."

"Mọi người ở nhà họ Quý rất tốt, chú Quý còn nói rất thưởng thức bố

đó!" Giang Phỉ an ủi bố, cô biết bố lo cho mình, sợ người nhà đối phương
xem thường xuất thân nhà họ Giang, càng sợ Quý Vân Khai quay về sẽ chịu
ảnh hưởng của người nhà, giống như Ngôn Bá Ước lúc trước, vì chút lợi ích
mà bán đứng cô.

Giang Đại Đạo nghe con gái nói như vậy thì yên lòng, gật đầu thở dài:

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt." Ông còn nói: "Bố bảo cô giúp việc làm thêm một
vài món, dù thế nào thì khong thể bỏ bữa tối được!"

Giang Phỉ thật sự không ăn nổi, không phải vì Quý Vân Khai, mà vì...

Nhưng cô phải nói với bố thế nào, hôm nay cô đã gặp người đó?

Vì không muốn bố lo, cô đành gật đầu, Giang Đại Đạo vội cho người

làm thức ăn. Giang Phỉ nhìn ông ra ngoài, vén chăn lên, ôm con búp bê vải
cũ nát vừa giấu đi, lấy từ trong áo con búp bê một bức ảnh ố vàng. Trong
hình là một người phụ nữ trẻ tuổi, tuy năm tháng đã qua lâu nhưng vẫn
không che giấu được vẻ xinh đẹp của người phụ nữ. Giang Phỉ ngơ ngẩn
nhìn bức ảnh, đến khi Giang Đại Đạo gọi cô, cô mới lại giấu bức ảnh vào
trong áo con búp bê.

Quý Vân Khai vừa thấy người phụ nữ trước mặt thì ngây ra, chẳng trách

nhiều năm rồi bà vẫn có thể gọi được tên Giang Phỉ, mà Giang Phỉ khi gặp
bà lại có sắc mặt đó. Lúc trước bà đeo kính râm nên không nhìn rõ, giờ lộ ra
gương mặt, lông mi, con mắt, cái mũi gần như giống hệt với Giang Phỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.