Trong khoảng thời gian Chu Gia Trạch hồi phục sức khỏe, Nhâm Niệm
vẫn chăm sóc anh như trước, anh cũng không nói lời lạnh nhạt với cô nữa,
thậm chí còn phối hợp với hành động của cô, chỉ là vẫn giữ vẻ trầm mặc
không thích nói chuyện. Bản thân Nhâm Niệm cũng phát hiện sự thay đổi
của anh. Chính cô cũng không biết đây là tốt hay xấu, không hề nổi giận
cũng không cáu kỉnh, lại làm cho cô cảm thấy anh trở nên xa lạ và khó gần
hơn
Thậm chí có khoảng thời gian, trong lòng Nhâm Niệm như có chíp bông,
cái loại ánh mắt này làm cô mỗi lần cũng không dám nhìn thẳng vào mắt
anh, càng không đoán được hàm ý của nó
Vết thương của anh khá hơn một chút lại đòi về nhà, mấy ngày đầu mọi
người còn lo sợ thân thể của anh sẽ xảy ra vấn đề, ân cần hỏi han, thậm chí
thời điểm anh một mình cũng phái người đi theo, xem anh giống như phạm
nhân. Anh đối với cách làm của họ rất không thoải mái, nhưng cũng không
tranh cãi, chỉ không muốn tiếp tục ở trong nhà nên kiên quyết dọn về căn hộ
của anh
Chu Gia Trạch mới đưa ra yêu cầu này đã bị Chu Trị An bác bỏ, nhưng
không biết Nghê Vân đã khuyên ông gì đó, lúc này mới đồng ý. Đương
nhiên cũng có điều kiện là để Nhâm Niệm đến chăm sóc cho anh, lý do hết
sức đầy đủ, bọn họ không tin những hộ lý ở bên ngoài
Lúc bọn họ đưa Chu Gia Trạch đến chỗ ở của anh, sau đó rời đi. Nghê
Vân còn bảo Nhâm Niệm tiễn bọn họ một đoạn. Trong khoảng thời gian
này, Chu Gia Trạch thay đổi rất lớn, Nghê Vân cho rằng nhất định có liên
quan đến Nhâm Niệm, vì thế cũng rất mong đợi ở cô
“Trong khoảng thời gian này, con hãy chăm sóc Gia Trạch thật tốt”
Nghê Vâ vỗ vỗ vai của Nhâm Niệm, trong lòng mặc nhiên đã xem cô như
một nửa con dâu của mình rồi, khi phụ nữ nhìn một người phụ nữ khác rất