KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU - Trang 310

Một cảm giác không nói nên lời

Anh vẫn ngồi chồm hỗm hồi lâu, có người vỗ bờ vai anh, là một người

đàn ông trung niên mặc đồng phục nhưng không biết là cai quản cái gì, hình
như giống cảnh sát

“Cần giúp đỡ không?” Người đàn ông nhìn anh một chút rồi nhìn rãnh

nước, tựa hồ đoán được đã xảy ra chuyện gì

Chu Gia Trạch chau mày, không muốn quan tâm, chỉ là một đồng xu thôi,

cần giúp cái gì?

“Nhẫn cầu hôn bị rớt sao? Đây là chuyện nghiêm trọng đó” Đối phương

tự cho là thông minh đoán

Chu Gia Trạch rốt cục mở miệng nói: “Chỉ là một đồng xu mà thôi”

“À..”

Đối phương sửng sốt 2 giây: “Sưu tầm tiền xu 5 đồng bây giờ rất có giá

trị, rớt cũng thật đáng tiếc”

Chu Gia Trạch đứng lên: “Đồng xu một đồng”

Người đàn ông sau khi nghe được, liếc mắt nhìn anh một cái rồi tiêu sái

rời đi

Chu Gia Trạch không có trở về nhà trọ của mình mà trở về nhà, bà nội

Chu nhìn thấy anh, không tránh khỏi dặn dò anh mấy câu, anh chỉ đáp cho
có lệ sau đó trở về phòng của mình, ban nãy Nghê Vân, Chu Trị An và em
gái đều dùng ánh mắt sâu xa mà liếc nhìn anh, anh thở dài nghĩ trở về nơi
này, hoàn toàn là một sai lầm

Trở về phòng, anh nằm trên giường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.