Dương Cảnh Thành ở phía sau đột nhiên hỏi một câu, Ứng Hoan cũng
vừa nhận ra, hiện tại là tháng chín, tất cả mọi người đều mặc đồng phục
mùa hè, chỉ có Trần Sâm Nhiên mặc áo khoác bên ngoài, có chút khác
thường.
Trần Sâm Nhiên trầm mặc vài giây, cười cười: "À, buổi sáng đột nhiên
thấy lạnh, bây giờ sẽ cởi."
Nói xong liền đứng dậy cởi áo.
Ngô Khởi nhìn cậu ta một cái, nhắc nhở: "Nếu không thoải mái thì nói
ra, đừng để đến lúc thi đấu mới nói."
"Được."
Đến sân bay, một đám người mặc đồng phục màu đỏ đi vào, làm rất
nhiều người quay đầu lại nhìn, khi đến gần, Ứng Hoan nghe thấy có người
nói: "Đây chắc là vận động viên đi? Đội tuyển Quốc gia sao? Không biết
thi hạng mục nào?"
"Xem dáng người, chắc là Quyền thủ..."
"Cái này tôi biết, trên áo bọn họ có logo, câu lạc bộ Quyền Anh Thiên
Bác, đại biểu tỉnh đi dự thi, nói là đội tuyển quốc gia cũng không sai, dù
sao nếu có yêu cầu thì bọn họ cũng có thể đại diện quốc gia dự thi."
"A, người đeo tai nghe kia thật đẹp trai. Còn người kia thật quá trắng!"
"Gần đây có đại hội thể thao sao?"
"Thế vận hội đó."
........