Cậu thật sự không biết, con trai ở với nhau sẽ nói về đề tài đáng khinh
như vậy.
Thạch Lỗi cùng Dương Cảnh Thành hai mặt nhìn nhau, trên tay Thạch
Lỗi đều là bọt xà phòng, lấy bả vai cọ cọ gương mặt, ho khan vài tiếng:
"Được được được, cậu là tổ tông, cậu nói cái gì chính là cái đó."
Bằng không còn có thể làm sao bây giờ?
Tiểu tổ tông có Từ Kính Dư che chở đấy!
Ứng Trì sắp tức điên.
Cậu sắp không chịu được phòng ngủ này nữa.
Cậu muốn gọi điện thoại cho Ứng Hoan, thế nhưng gọi nửa giờ, mẹ nó
còn đường dây bận.
Khẳng định là Từ Kính Dư!
Hơn nửa giờ sau, Từ Kính Dư đã trở lại.
......
Ứng Hoan cúp điện thoại, di động có chút nóng lên, có không ít tin
nhắn gửi đến, cô click mở ra ——
【 Chị, chị có thể giáo huấn Từ Kính Dư một chút hay không, khẳng
định là chị quá tốt với anh ta, anh ta chơi xấu! Cả ngày muốn em gọi anh
rể! Bát tự còn chưa xem đâu!
】
【 Còn có, chị ngàn vạn lần không được để anh ta lừa, chị phải nhớ kỹ
chị vẫn là học sinh.
】