KHÔNG THỊT KHÔNG VUI - Trang 1047

Hơi sức đã dùng hết, cơ thể bắt đầu xụi lơ, tôi giống như thác nước tiện

thể nằm trên lồng ngực vì thở dốc mà nhanh chóng phập phồng của Mã Lạp
Dư.

Chúng tôi giữ nguyên tư thế như vậy, cho đến khi hồn ma kích tình thỏa

mãn tiêu tán, mới từ từ tách nhau ra.

Hơi sức của tôi dần khôi phục, hô hấp của anh ta dần bình thường, đêm

tĩnh lặng dần sâu hơn.

"Anh có thấy vừa lòng không? Tôi nằm trên ngực anh ta, khóe miệng nở

một nụ cười tà mị.

Thật không may, giữa những chữ cái ac kia, chưa bao giờ có kết quả tốt.

Giây tiếp theo, tôi nghe thấy câu trả lời của anh ta: "Rất vừa lòng, còn

tốt hơn tôi tưởng tượng, khó khách Hà Truân lại trúng kế."

"Đông" một tiếng, tôi ngã thẳng từ trên giường xuống sàn nhà.

Nguyên nhân rất đơn giản, người phát ra giọng nói này không phải Mã

Lạp Dư, mà là kẻ chỗ nào cũng thấy, con vịt vô cùng mạnh mẽ.

Nói cách khác, Hà Bất Hoan tôi... lên nhầm người.

"Pằng" một tiếng, đèn trên tủ đầu giường mở lên, gương mặt dụ người

của con vịt dưới ánh đèn vàng hiện lên một tầng ánh sáng ham muốn xinh
đẹp.

Sửng sốt hồi lâu, tôi mới kịp phản ứng, ngón tay run run chỉ vào anh ta,

hỏi: "Tại sao lại là anh? Đây rõ ràng là phòng của mã Lạp Dư!"

"Tôi nói tôi thích ngủ phòng trong góc, anh ta rất rộng rãi, nhường cho

tôi." Con vịt một tay chống đầu, cả người trần trụi dưới ánh đèn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.