Nước ấm tràn vào mũi miệng, hơn nữa bị khăn lông bao lại, tôi cảm thấy
được mình gần như hít thở không thông, cái loại tư vị đó, khó chịu giống
như hơn nữa tháng không được ăn thít đến mức phải liều mạng.
Thật may là, Lý Lý Cát cũng không muốn cái mạng nhỏ của tôi, ở khi
tôi sắp hôn mê, hắn bắt được tóc tôi, đem đầu của tôi kéo lên.
Tôi tắm trôi đi bùn đất gương mặt lần nữa trở nên sạch sẽ, đối mặt với
hắn.
Xuyên qua hơi nước cùng những giọt nước, tôi nhìn thấy Lý Lý Cát
đang sững sờ.
Qua một hồi lâu, hắn mới phục hồi tinh thần lại, hắng giọng, nói: "Cởi
quần áo thôi."
Tôi vẫn như cũ làm nữ chính trong cảnh diễn ác bá đùa giỡn dân nữ, liều
mạng che ngực.
Cái lò nổ Lý Lý Cát lần nữa nổi giận, hắn thô lỗ mà mạnh mẽ níu lấy cổ
áo tôi, hướng hai bên xé ra, "Rẹt" một tiếng, tôi cứ như vậy xích lõa ~ trần
trụi.
Tôi nói rồi, tôi là có thù tất báo, cho nên tôi đưa tay, kéo lấy quần của
hắn, khẽ dùng sức kéo xuống.
Tôi cũng không biết, Lý Lý Cát người này cư nhiên hồi nhỏ cũng không
thích mặc quần lót, cho nên sau khi quần bên ngoài bị ta mạnh mẽ cởi
xuống, dưa chuột của hắn không có gì ngăn cảng thành công hiện ra giữa
không khí.(Bonei: 2 là phụ nữ)
Thủ đoạn độc ác của tôi, tàn phá dưa chuột của Lý Lý Cát.