KHU RỪNG HOANG VU - Trang 47

Hậu cười:

- Trong lớp ai không biết Phiến học giỏi chữ lại đẹp.

- Nhưng chữ không đẹp bằng Hậu.

Con nhà Hậu sướng phổng mũi. Lâu nay Phiến chỉ trách nó chứ chưa

bao giờ Phiến chịu khó khen nó một câu nào. Hậu chả cần những đứa khcs
khen, tuy chữ Hâu đẹp thật. Mà Hậu chỉ cần Phiến khen thôi. Hậu vui như
têt, cười nói luôn miệng.

Phiến lại hỏi:

- Thi đến nơi rồi mà Hậu chưa thuộc bài à?

- Thuộc chứ nhưng sơ sơ thôi.

- Con trai là chúa lười biếng.

Hậu bị mắng. ức lắm. Nhưng như vậy chứng tỏ con nhà Phiến đã để ý

đến việc học của nó. Hậu mong Phiến mắng nữa, mắng nhiều hơn nữa.
CÀng mắng Hậu càng sung sướng. Nhưng con nhà Phiến chỉ mắng có một
câu rồi im.

“ Con trai chúa lười biếng”

Câu nói mới thắm thiết làm sao. Hậu sẽ mang câu này nói lại với

Thuận và bảo Hài với Phiến mắng chung hai đứa. Chắ con nhà Thuận cũng
sung sướng phổng mũi như Hậu. hài thấy Phiến mắng Hậu, hả lắm. Con
nhỏ cười mỉm chi hỏi móc:

- Phải không?

Hậu đang nghĩ tới Phiến chợt nghe Hài hỏi “ phải không” nó chả biết

phải không gì, Hậu ức , gắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.