làm Nhi không thể nhịn cười.
"Cứ như hai đứa mình đi vụng trộm vậy. Buồn cười thật."
"Bây giờ leo thang xuống nữa là giống luôn." Tú cũng cười theo.
"Bố mẹ em sắp đi rồi, Tú đi ra bằng cửa chính đi." Nhi bước lại cửa ban
công và vén rèm lên để trông chừng. Khoảng vài phút sau, Nhi thấy chiếc
xe trắng của bố mẹ chạy ra đường. An tâm, Nhi và Tú đi xuống nhà.
Như thường lệ, cô Hiền đã đi chợ sớm vào buổi sáng. Nhà chỉ còn con
Bin đang ăn sáng ngay chân cầu thang. Tú chào tạm biệt Nhi và trở về nhà.
Giờ này mẹ Tú thường đã thức giấc, nhưng Tú đã có lý do để giải thích cho
mẹ.
Đúng như dự đoán, mẹ Tú đã dậy, đang ngồi xếp đồ và có vẻ bất ngờ khi
thấy Tú từ bên ngoài bước vào.
"Ơ, con đi đâu thế?" Mẹ hỏi.
"Con dậy sớm tập thể dục cho khoẻ."
"Sao hôm nay siêng quá ta."
Tú cười trừ. "Con đi tắm rửa rồi đi học đây." Nói rồi Tú lại lấy bộ đồng
phục mẹ đã xếp và chạy lên lầu. Không dám bước vào phòng vì biết có
Hằng trong đó, nên Tú đi thẳng vào phòng tắm.
Tắm rửa sạch sẽ, Tú mặc đồng phục vào, chỉnh lại tóc tai và bước ra
ngoài. Có lẽ Hằng đã nghe được tiếng nên khi mở cửa đã thấy Hằng đứng
chờ sẵn. Cảnh tượng này có chút quen thuộc.
"Tú vừa ở đâu về đó?" Hằng hỏi.