KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 146

định phải sống. Anh sẽ trả thù cho em, anh sẽ khiến những kẻ hãm hại em
phải chịu cảnh giày vò còn đau khổ hơn nhiều lần. Anh muốn em tận mắt
chứng kiến kết cục của bọn chúng, bởi vậy em phải tiếp tục sống. Về phần
những người yêu thương em, tình yêu của họ sẽ không vì dung nhan của
em mà thay đổi. Vì họ, em cũng phải tiếp tục sống".

Hai mắt Minh Minh như bắt đầu động đậy,đó là nơi duy nhất trên cơ

thể cô chưa hề mất đi ánh sáng của sự sống. A Hoa dường như bị thu hút
bởi ánh sáng ấy, anh ta cúi người đặt môi lên đuôi mắt của Minh Minh, rồi
cảm nhận từng giọt nước mắt nóng bỏng mặn chát lăn xuống, gần như
khiếnanh ta ngộp thở.

Không biết là đã qua bao nhiêu lâu, phía cửa phòng bệnh bỗng có

tiếng người ho khẽ. A Hoa vội buông Minh Minh ra,nhìn về phía có tiếng
ho thì thấy Mã Lượng đang dựa vào cửa, tay cầm điện thoại lắc lắc ra hiệu
cho A Hoa biết.

Minh Minh tự tay lau nước mắt và nói : "Anh có việc phải không?

Anh mau đi đi!"

A Hoa gật đầu, quay người đi ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại. Mã

Lượng đưa điện thoại cho anh ta, miệng nói mấy từ mà không phát ra âm
thanh.

Nhưng A Hoa có thể hiểu được mấy từ đó chính là : "Cao Lão Nhị".

Bởi anh ta sớm đã chuẩn bị tinh thần nên nhận được điện thoại liền trả lời
một cách không ngần ngại "A lô! Ông chủ Cao à? "

Cao Đức Sâm thì lúc nào cũng cái vẻ nhiệt tình ấy, hắn nói : "Người

anh em A Hoa à! Quà tôi tặng cậu, cậu đã nhận được chưa?"

" Tôi nhận được rồi!" A Hoa trầm mặc một lát, hỏi : "Bao giờ chúng ta

gặp mặt?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.