KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 337

"Văn Văn! Văn Văn!" Nhanh chóng chạy vội tới sau Vương Quốc Nòng

Nọc Bé, Hoàng Phủ Thần tê tâm liệt phế gào to, không ngừng quay đầu
nhìn bốn phía có người xuất hiện không, thình lình, chỉ nghe một tiếng
"ầm" thật lớn, thanh âm "vù vù vù" liền vang lên phía sau anh.

Hoàng Phủ Thần bị dọa giật mình, vừa quay đầu lại nhìn thở phào nhẹ

nhõm, sau lưng thiết bị giải trí xa hoa vòng xoay ngựa gỗ chẳng biết đã bị
cái gì đụng đến, thế mà tự mình chuyển động.

Vòng xoay ngựa gỗ này thiết kế vô cùng hoa lệ, đèn đủ mọi màu sắc hòa

lẫn, từ ban ngày nhìn xem cũng cực kỳ xinh đẹp, mũi Hoàng Phủ Thần đau
xót, bỗng dưng nhớ tới thiếu tiên tên A Côn năm đó lúc mình Myanmar
nằm vùng, giấc mộng cả đời chính là một lần ngồi vòng xoay ngựa gỗ.......

Đáng tiếc người đã mất, anh còn nhớ rõ đôi mắt to trợn tròn của A Côn

lúc chết, vẫn trừng mắt nhìn anh, tựa hồ đang hỏi "Tại sao không cứu em",
đáng tiếc....... Anh không thể cũng không dám bại lộ thân phận mình.......

Suy nghĩ Hoàng Phủ Thần như bị xui khiến, ném ba lô, từng bước một

hướng đến vòng xoay ngựa gỗ. Lúc này đây, anh sẽ đến giúp A Côn thực
hiện ước mơ này.

Ngựa vẽ trên vòng xoay vô cùng dữ tợn, đôi mắt đỏ như máu phối hợp

với ngọn đèn lóe ra quang mang huyết tinh, Hoàng Phủ Thần không quan
tâm, thoáng cái nhảy lên.

Anh cưỡi con ngựa gỗ cực lớn, chỉ có một bàn đạp hình tròn, anh vừa

mới duỗi chân vào không ngờ bàn đạp như có sinh mệnh thoáng cái móc
lấy mắt cá chân anh, chỉ có thể buông lỏng chân hai bên ngựa, thình lình!
Anh cảm thấy chỗ mông chẳng biết có thứ gì đó chậm rãi mọc lên, miễn
cưỡng thúc vào chỗ cúc hoa của anh, anh vừa định giãy giụa, lại phát hiện
nửa người dưới của mình đã không thể động đậy —— Bởi vì bàn đạp đã
gắt gao chế trụ mắt cá chân anh không để anh nhúc nhích được nửa phần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.