KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 347

nồng đậm, sao thanh âm nào cũng không nghe thấy nữa? "Đừng xuống xe."
Y ôm chặt vợ và con trai, nhỏ giọng dặn dò, vừa định an ủi vợ, "Bang" một
tiếng, bên trong lại khôi phục ánh sáng, nhưng mà...... Vũ Văn Linh rốt
cuộc cười không nổi nữa.

Người trong sân chơi xe điện đụng này cũng vẫn ngồi trong xe, nhưng

một đám mặt không biểu cảm, có người đầu bị tước rơi một khối, có thể
nhìn thấy não trắng trắng đỏ đỏ, có người con ngươi đều phụt ra, chỉ có một
sợi gân màu đỏ gắn liền mắt và não, lúc này mới không đến nỗi rơi xuống,
có người thì dứt khoát không có đầu, chỉ có một thân thể thẳng tắp ngồi trên
ô tô.

Đó...... Đó...... Đó đều là những người chết!

Hàn Lâm sợ hét lên một tiếng, thoáng cái co rụt trong lòng Vũ Văn

Linh, Vũ Văn Vân sợ oa oa khóc lớn, những người chết này nghe thấy tiếng
từ từ xoay đầu sang, tất cả đều dùng con mắt vô thần nhìn một nhà ba
người, đồng thời, những người chết này giống như bị ai đó ra lệnh, đồng
thời khởi động ô tô, nhanh chóng đâm đầu về hướng một nhà ba người Vũ
Văn Linh đang ở giữa sân!

Chưa tới chốc lát, tiếng kêu thảm thiết bén nhọn vang lên.

Vũ Văn Linh cảm thấy cả người lạnh buốt, đã không thể động đậy, vợ

con sớm đã bị xe điện đụng nghiền thành thịt nát....... Trước khi y mất đi ý
thức, bỗng dưng nhớ tới bí mật mình đã che giấu nhiều năm kia: Có một
ngày rạng sáng trên đường y tăng ca về nhà, không cẩn thận đâm chết một
bà cụ đi tập thể dục sáng, y lúc ấy sợ choáng váng, chỉ có thể chạy trốn về
nhà, sau này nghe nói vụ án đã biến thành án chưa giải quyết........Người
nhà nạn nhân gào khóc dữ dội nguyền rủa kẻ gây họa cũng rơi vào kết cục
này....... Chẳng lẽ, thật là báo ứng sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.