các ngọ sóng quên phứt Bubba cho đến khi anh ta tới cạnh bên cô. cao hơn
cô chừng năm phân nhìn cô dò xét
- Anh biết không có một chuyện rất buồn cười. Cô nói mắt vẫn nhìn ra
biển- Cơ quan tuần tra dân sự không chịu cho các nữ phi công tuần tra dọc
bờ biển cho đó là quá nguy hiểm thế nhưng trong nhiệm vụ kéo mục tiêu
đôi khi chúng tôi bay ra ngoài Đại tây dương cả năm mươi hải lý. Và chúng
tôi còn bị bắn lại nữa do quân đội của mình. Phi lý thật phải không?
- Quân đội không buộc phải tỏ ra có lý, nó chỉ cần thắng. Bubba nói
Eden im lặng, Bubba để ý mấy ngón tay cô bóp vào cái cổ chai một cách
bồn chồn. Mắt cô liếc xéo anh mà mặt đầy vẻ sợ hãi
- Tôi nghĩ rằng tôi đang đâm ra nhát gan. Mỗi lần máy bay lên khỏi mặt
đất tôi tự hỏi tôi có an toàn hay không? Dầu cố gắng cô vẫn run giọng. Tôi
biết anh đã kiểm tra kỹ lưỡng nhưng một ngày ở đây có bao nhiêu tai nạn
xảy ra. bao nhiêu bánh xe bị bể, bao nhiêu động cơ bị tắt, bao nhiêu máy
bay bị bắn trúng vào thân. Tôi có cảm giác sẽ tới số của tôi. Một hôm nào
đó sẽ đến lượt tôi, tôi sợ lắm Bubba
Cô cố cười nhưng tiếng cười chở thành tiếng nấc. Cô nhìn lảng đi mắt mở
to để cố ngăn dòng nước mắt. Cô cảm thấy bàn tay của Bubba đặt lên vai cô
để an ủi. Eden quay lại và anh ôm cô vào lòng như hôm máy bay rơi
- không có gì xảy đến với cô đâu. Tôi không để nó xảy ra đâu
Anh vụng về đưa tay lên vuốt tóc cô trong khi thân hình cô áp vào người
anh làm cho anh có cảm giác ấm áp
Sự đụng chạm thể chất làm cho Eden cảm thấy sự mạnh mẽ và cứng rắn
của da thịt đàn ông ở Bubba. Sức sống ở nó và sự an ủi nó đem lại lôi cuốn
Eden trước hết rồi cô tìm đến miệng anh. Anh ngần ngừ rồi hôn lên môi cô