KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 733

khách của tiểu lâu thì sao chứ? Ngày hôm đó trên pháp trường, trước mặt
bách tính thiên hạ, Phương tiểu hầu gia đã chứng tỏ một tấm lòng trung
quân ái quốc, đại nghĩa diệt thân, ngay cả Bệ hạ cũng không ngớt lời ca
ngợi, cho đến giờ phút này người đó vẫn đường đường là Chánh nhị phẩm
Chinh Hung Anh Vũ hầu! Hy vọng Thái tử điện hạ nhớ rõ điều ấy, đừng có
hễ mở miệng là nói người ta khâm phạm, để cho các nước lân cận nhìn vào
chê cười Đại Khánh Thái tử ăn nói hồ đồ, không hiểu lễ giáo!”

Muốn đấu khẩu với Vô Song công tử? Muốn trước mặt y lên giọng trịch

thượng? Chuyện đùa! Chẳng phải tự tìm cái chết sao?

Phương Gian Huệ nghẹn họng, nộ khí xung thiên, sắc mặt tái mét, trán

vã mồ hôi vì uất hận đến cực độ: “Ngươi!!!”

“Còn nữa…!” – Trái ngược với phản ứng dữ tợn của Thái tử, thanh âm

Tiếu Khuynh Vũ vẫn đều đều như nước chảy, chẳng có chút nào run sợ
khẩn trương, thậm chí còn trầm mặt xuống, “Thái tử điện hạ rốt cuộc xem
tiểu lâu của Tiếu mỗ là nơi nào? Tưởng muốn đến là đến muốn xét là xét
muốn đi là đi dễ dàng ư? Tiếu mỗ cho dù vô đức vô năng chăng nữa cũng
đường đường là Đại Khánh Hữu thừa tướng, há có thể vờ câm giả điếc để
mặc người khác ở đây diễu võ dương oai, làm xằng làm bậy?”

Mấy tiếng cuối cùng vừa thoát hết khỏi môi, khuôn mặt y đanh lại

nghiêm nghị, ánh mắt sắc như điện, thần dung lạnh lẽo khắc nghiệt tựa hàn
băng không chút cảm xúc!

Phương Giản Huệ điếng người vì sợ, tay chân run rẩy đổ đầy mồ hôi

lạnh. Khi phút kinh động qua đi, trong lòng gã lửa giận bỗng bừng bừng
trào lên không cách nào ngăn cản!

Chính mình, chính mình, Thái tử điện hạ cao cao tại thượng lại bị một kẻ

tàn phế áp chế, uy hiếp!

Nực cười!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.