KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 116

“Long Kính.”

Theo thanh âm lãnh liệt của Tần Vô Song, một nam tử cao lớn toàn thân

bao vây trong bóng đêm lặng yên không một tiếng động xuất hiện.

Họ kép Thượng Quan, thủ pháp theo dõi và thâu đồ cao minh, hơn nữa

giỏi về ngụy trang.

Toàn bộ Huỳnh Quang, sợ là chỉ có thần thâu thế gia thoái ẩn nhiều năm

kia, Thượng Quan thế gia.

“Đi, lập tức điều tra rõ toàn bộ người trong thần thâu thế gia Thượng

Quan gia, mặt khác...”

Tần Vô Song thanh âm từ từ thả nhẹ, con mắt lợi hại nhìn chằm chằm

người trước mắt:

“Chậm nhất đến buổi tối, ta phải biết Khuynh nhi đang ở nơi nào.”

Thanh âm của hắn rất nhẹ, nhưng mang theo sát khí dày đặc cùng cảnh

cáo ý tứ hàm xúc.

Toàn bộ gian phòng hầu như trong nháy mắt, biến gió lạnh đến xương.

Người tên Long Kính, thân thể hơi đánh một cái lạnh run:

“Vâng, nhị công tử.”

Làm ảnh vệ Tần gia vì ba vị công tử cống hiến, Long Kính vẫn cho rằng,

chỉ có đại công tử là hàn lãnh như băng, nhị công tử này hẳn là ấm áp như
gió.

Nhưng đến hôm nay mới biết, không phải nhị công tử không có tỳ khí,

chỉ là vẫn không có ai chạm vào nghịch lân của hắn mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.