KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 2084

lần sinh hài tử nghe ngươi kêu la thống khổ ta liền hận ngươi phải chịu
đựng chuyện này...”

Lồng ngực Vân Khuynh vì lời Tần Vô Phong nói, bắt đầu tràn ra hơi ấm

nhè nhẹ.

Tần Vô Phong, đây là Tần Vô Phong, từ nhất khắc hắn yêu Vân Khuynh,

hắn đã kiên định không thay đổi trả giá cho tình yêu lớn.

Đang lúc nói chuyện, Tần Vô Phong đã lưu loát rút đi áo khoác, xốc lên

chăn bông trực tiếp ôm Vân Khuynh vào lòng.

Đưa tay giơ lên cằm Vân Khuynh, nhẹ nhàng ấn một nụ hôn lên cánh

môi hồng nhạt của y.

“Chỉ cần ngươi ở bên ta là tốt rồi, cái khác, đều không quan trọng.”

Vân Khuynh vươn tay ôm cổ hắn, tới gần hắn, gần như là nửa tựa vào

lòng hắn: “Thế nhưng, ta muốn sinh hài tử của đại ca... Đại Bảo tiểu Bảo
không ở bên người, Hương Hương thì luôn bị tỷ chiếm lấy... Ta căn bản là
không có cơ hội thân cận với hài tử, ta muốn sinh một người hài tử tự mình
chăm sóc.”

Tần Vô Phong vươn tay vỗ về mái tóc dài đen như mực của y, theo sợi

tóc trượt xuống, bàn tay đặt lên vai y, thăm dò vào áo trong đơn bạc cảm
thụ cảm giác mềm nhẵn dưới tay khiến kẻ khác yêu thích không buông tay,
hơi thở Tần Vô Phong có chút bất ổn: “Vân nhi... Sau khi sinh xong Hương
Hương... Không phải vẫn không muốn chúng ta bính phía trước sao... Sao
đột nhiên...”

“Ta thay đổi chủ ý, đại ca, ta trước đây chỉ là nghĩ ba hài tử là đủ rồi...

Quá nhiều chúng ta sẽ không chăm sóc được... Nhưng hiện tại ta nghĩ thuận
theo tự nhiên rất tốt...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.