là hắc sắc tuyết liên hoa.”
Chỉ cần tìm được hắc sắc tuyết liên hoa, hắn có thể luyện thành võ công
cao nhất, đến lúc đó hắn sẽ không bao giờ bị người nọ đùa bỡn trong tay
nữa.
Hắc sắc tuyết liên hoa???
Có vẻ như là giống ba hiếm nhất trong tuyết liên???
Bạch Khuynh Vận thấy Liên Cừ sắc mặt khó xử, không khỏi nhăn mày,
nói với Dạ Lạc Huyền: “Hắc sắc tuyết liên hoa? Có phải là có chút khó
không? Liệu có thể đổi một loại khác???”
Hiên Viên Bất Kinh hơi hơi lắc đầu, Bạch Khuynh Vận không biết tính
nết Dạ Lạc Huyền, nhưng hắn sao lại không biết???
Cứ theo lời của Bạch Khuynh Vận nói đến, phỏng chừng Dạ Lạc Huyền
liền mang theo tị độc châu trực tiếp phất tay áo rời đi.
Dạ Lạc Huyền không thích nói chuyện với người khác, đối với người để
mắt, cần để ý nhất định sẽ để ý, đối với người chướng mắt, căn bản là
không để vào mắt.
Người này làm việc tuyệt đối là bằng tâm tình của mình, kỳ thực là bốc
đồng khiến kẻ khác phải giận sôi.
“Dạ công tử.”
Hiên Viên Bất Kinh mở miệng muốn khuyên bảo gì đó, lại bị Liên Cừ
cắt đứt.
Liên Cừ kiên định nhìn Dạ Lạc Huyền: “Thỉnh Dạ công tử hỗ trợ chỉ
điểm một chút hắc sắc tuyết liên hoa sinh trưởng ở nơi nào, Liên Cừ
nguyện ý thử tìm kiếm nó.”