Dựa vào! Người kia mới co bao nhiêu tuổi liền luyện ra đan dược lục
đẳng rồi! Quả nhiên là người so với người thật vô cùng bất công.
Nhật Tinh Thạch đợi bên dưới hơi lắng xuống mới quay đầu ôm quyền
với Kỳ Phong nói.
" Vị thiếu niên này, ta đối với đan dược thật yêu thích. Ngươi có thể nhịn
đau bỏ thứ yêu thích, đem bán đan dược này lại cho ta có được không? Nếu
có thể ta cũng muốn mua chút dược liệu!"
Kỳ Phong cũng không quá bận tâm, trực tiếp đem lọ bạch ngọc cùng một
ít dược liệu dúi thẳng vào tay Nhật Tinh Thành. Sau đó liền không nói hai
lời rời khỏi lôi đài chạy xuống bên cạnh Lạc Y.
Lúc Kỳ Phong đi ngang qua người Cố gia cùng nhóm Lăng Ngạo. Thế
nhưng còn nhận được ánh mắt trợn to đầy kinh ngạc của mọi người.
Trước không nói đến nhóm người Cố gia. Bọn họ về cơ bản đối với bằng
hữu của nữ nhi đều không rõ ràng lắm. Liền ngay cả Cố Vĩnh Dật dù đã ý
thức được lợi hại của nhóm người này nhưng chung quy cũng không quá kì
vọng. Chỉ là sự thật chứng minh thật khiến bọn họ đều phải lau mắt mà
nhìn thôi!
Nhóm Lăng Ngạo thường hay đi theo bên cạnh Lạc Y nhanh chóng thu
lại vẻ mặt, ngẩng đầu nhìn trời xanh bao la chép miệng.
Đệ đệ của lão đại quả nhiên cũng không phải là người. Quả nhiên là
không muốn người ta sống nữa mà!
" Tỉ tỉ!"
Kỳ Phong không để ý đến mọi người, lao đến bên cạnh Lạc Y. Cẩn thận
liếc mắt nhìn Lãnh Hàn Thần, thật thức thời dừng lại, đứng trước mặt nàng
hơn năm bước cười ngốc.