Cậu bé thoạt nhìn gầy yếu, nhỏ hơn Lạc Y khoảng một hai tuổi gì đó.
Ánh mắt sạch sẽ trên con người nhìn bẩn thỉu mang theo chấp niệm sâu sắc
nhìn về phía cửa hàng đan dược.
Thật là một ánh mắt đẹp!
" Cậu bé, ngươi muốn mua đan dược sao?"
Lạc Y đỡ hắn lên, nhẹ nhàng phủi đất trên người hắn.
Cậu bé hơi ngẩng đầu nhìn nàng mang theo chút tia hi vọng. Nhưng đến
khi chạm mặt nàng lại cúi đầu thở dài, bất lực lắc đầu với nàng.
" Ngươi là muốn mua đan dược sao?"
Lạc Y lặp lại, thái độ không nhanh,không loạn.
" Phải" Cậu bé cắn răng nói ra, gương mặt lộ ra nét khổ sở " Đại ca ta có
chút khúc mắc với nhà Triệu gia, bị đệ tử Triệu gia đánh trọng thương. Nếu
giờ không có Hồi thể đan nhị phẩm hắn sẽ chết mất"
Nhưng đan dược nhất phẩm ta còn không mua nổi, làm thế nào mua đan
dược nhị phẩm? Trong đầu cậu bé âm thầm thêm vào một câu.
Triệu gia? Lại là Triệu gia?
Đúng là oan gia ngõ hẹp nha. Ở trên đường tuỳ tiện đụng phải đứa bé
cũng có ân oán với Triệu gia.
" Đi, ta mua đan dược cho ngươi!"
Lạc Y bình tĩnh nói. Bỏ qua ánh mắt không tin tưởng của cậu bé, bước
thẳng vào phòng đan dược.