Trong phút chốc, nỗi sợ hãi đã được thay thế bằng quyết tâm và khao
khát cường đại.
Lạc Y gật đầu hài lòng với biểu hiện này của mọi người. Nàng chính là
muốn cho bọn họ biết bọn họ đang đứng ở vị trí có bao nhiêu hung hiểm.
Chỉ khi phải đứng ở giáp ranh sự sống và cái chết, khao khát sinh tồn trở
nên mãnh liệt hơn bao giờ hết mới có thể kích phát được tiềm lực ẩn sâu
nhất trong mỗi người.
Giống như khi Lạc Y bị tổ chức sát thủ quăng vào hoang mạc ở Châu Phi
để rèn luyện. Hằng ngày nàng phải đối mặt với những con sư tử bị bỏ đói
chỉ, cuộc đời của nàng chỉ có hai con đường giết hoặc bị giết. Chính là
trong quá trình tìm kiếm sự sống trong cõi chết, nàng mới thực sự trưởng
thành.
Lập Khiêm trầm mặc như đang suy nghĩ điều gì đó, ngẩng đầu nhìn Lạc
Y hỏi.
" Ngươi nói với chúng ta điều này, hẳn đã có biện pháp!"
Lời nói của Lập Khiêm chính là lay tỉnh mọi người từ trong mộng, vội
vàng nhìn về phía Lạc Y.
Lăng Ngạo ôm kiếm đứng một bên bảo trì im lặng. Hắn cũng giống như
Lập Khiêm, tin rằng nàng có biện pháp.
Từ khi nàng chữa lành tay cho hắn, hắn đã tin rằng nàng là một vị thần
không có gì không làm được.
Lạc Y không biết suy nghĩ trong đầu Lăng Ngạo, nàng cười nhẹ búng
ngón tay như khích lệ Lập Khiêm.
" Ngươi nói đúng, ta có biện pháp! Nếu các ngươi tin tưởng, ta sẽ trực
tiếp huấn luyện cho các ngươi! Nhưng ta có mục tiêu đặt ra rất rõ ràng là