KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 100

trực tiếp trên máy PRC 25, cho anh em lùi lại phía sau bám theo trục 19,
riêng C3 vòng sâu vào trong rừng, cảnh giới cũng như có chức năng chận
địch, không cho địch đánh vòng phía sườn của ta, và c9, 10 d3 vượt bên
phải đường 19, vòng sâu lên phía trên, không cho chúng bám mặt đường…

Pháo binh phát hỏa… cách đội hình 200 m với cường độ cao… Chúng

dùng DKZ, cối 120, 82 và 12.7 li bắn phản lại về hướng ta… toàn bộ trận
địa bụi mù, không thấy gì ngoài khói và bụi giữa trưa nắng gắt, tạo một
cảm giác khó chịu… anh em ta xung quanh có người trúng đạn của địch
ngã xuống, trong đó có anh Diệc chính trị viên phó C1.

Pháo binh bắn chừng mười phút thì ngưng, nhưng hỏa lực của chúng vẫn

còn mạnh chứ chưa giảm nhiều…

Nằm cùng với c1 sát đường, tôi thấy từ xa có bóng xe và… M113, 4

chiếc M113 chạy với tốc độ cao bụi mù cuốn phía sau, đến nỗi không thấy
xe…

TMT e95 chạy ra lệnh xe dừng lại, chỉ huy xe tiếp cận mục tiêu theo

hướng c9, c10 d3... nghe tiếng xe, chúng càng bắn dữ dội vào hướng ta…
tôi chỉ kịp nghe trong máy, lệnh của TMT e95 “Bám lưng nó mà đánh.”

M113 càn ngang vào đội hình địch. Bên hông và phía sau là anh em d3,

lực lượng ta và địch cách nhau một khoảng cách khá hẹp… anh em d3 dưới
sự yểm trợ của súng máy trên xe M113, thọc giữa đội hình địch và bắt đầu
có sự hoảng loạn trong hàng ngũ địch... chúng chạy loạn xạ, thậm chí ở vị
trí c1, nuôi quân Hứa Văn Kiềm còn tiêu diệt được một thằng Pốt già, chạy
hoảng vào vị trí ta. Trước sự càn quét của xe tăng và BB ta, địch có hiện
tượng tháo chạy về một Phum gần đó… chúng chạy vào bìa rừng già và
đưa cối vào một bình độ cao, bắn trả ta, yểm trợ cho đồng bọn chúng rút
chạy, bộ binh ta chùn bước trước đợt hỏa lực này của chúng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.