KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 13

Đội hình cắt ra đường 19, vượt qua từng nhóm nhỏ, vì địch vẫn hay bắn

tỉa, đánh cối vào mặt đường những khi thấy quân ta, rừng nguyên sinh dày
đặc mới hơn hai giờ chiều mà ánh sáng đã yếu, tôi được phân công đi thứ
năm của đội hình, tay cầm địa bàn theo dõi anh em đi trước ở bao nhiêu
độ... vượt qua những cánh rừng, những tụ thủy đầy nước sình lầy, những
dây rừng vướng vào ba lô, súng ống, giật ngược lại, leo lên những bình độ
trơn trượt té lăn nhào... “cái nhành cây gạt mối riêng tư” là hình ảnh này
chăng? Lặng lẽ âm thầm cẩn thận từng bước một, thỉnh thoảng cũng có vài
trái cối nổ xung quanh đội hình xa xa…

Sau hơn hai giờ vượt rừng, chúng tôi gặp một con đường có đầy vết xe

bò và dấu chân địch, trinh sát và chỉ huy bộ binh hội ý chớp nhoáng và xác
định đây chính là tọa độ triển khai phục kích... Đội hình triển khai nhanh
chóng, bộ phận trinh sát của chúng tôi có trách nhiệm đón đầu địch với hai
quả Claymore, trinh sát bố trí cách mặt đường khoảng 15 m, dựa vào những
ụ mối và gốc cây to có bụi rậm… Mỗi người chuẩn bị cho mình những
công sự và tất cả đều im lặng, máy vô tuyến PRC25 ngưng hoạt động. Màn
đêm buông xuống rất dễ sợ, xa xa nghe tiếng ễnh ương kêu “ình oàng” mà
phát khiếp. Anh Quý người Hà Bắc B trưởng bảo tôi: cứ ngủ đi khi nào anh
mệt thì anh gọi. (Nhưng cả đêm không thấy anh gọi)... Bất chợt cả đội hình
bừng tỉnh, vì tiếng đề pa của pháo binh từ ngầm Ô gia đao và tiếng nổ rền
của đạn pháo 105, 155 sáng lóe cả một góc trời, tất cả ngồi chồm dậy và
chuẩn bị… tôi hết nhìn gương mặt anh Quý và tay anh đang cầm contact
mìn và bắt đầu run... (có sao nói vậy). Dứt đợt pháo khoảng mười phút, cả
đội hình nghe tiếng các loại hỏa lực bộ binh nổ vang… rồi lại pháo...cách
đội hình chúng tôi khoảng 5 km. Bỗng mắt anh Quý sáng lên, anh lấy tay
ấn nhẹ đầu tôi thụt xuống, tôi nghe tiếng chạy thình thịch của địch..tôi ghé
mắt qua khe hở của cây thấy đội hình chúng khoảng 10 thằng đang chạy
thụt mạng về hướng e31 đánh, B trưởng vẫn bình tĩnh và những phút giây
căng thẳng trôi qua… khoảng mười phút sau, anh Quý nhìn tôi lần nữa và
tay anh nắm chặt contact mìn, ra hiệu chuẩn bị… tôi đưa súng về phía
trước… chuẩn bị… Mìn ở hướng bộ binh nổ lóe sáng và tiếng đạn của anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.