KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 147

Đại đội 2 d1 sau trận đánh chỉ còn khoảng mười người, cần được củng cố

tinh thần nên được rút về bộ phận D bộ, và mãi đến tháng 7/ 1979 có đợt bổ
sung tân binh vùng Ninh Hòa, Cam Ranh của Khánh Hòa, cũng như số anh
em bị thương trở về, tăng cường cán bộ cấp B, C, đơn vị mới trở về vị trí
của mình, là phòng ngự trong đội hình d1, trấn giữ dưới chân cao điểm 606
(Chùa Preah Vihear).

Trọng điểm của trận đánh là đội hình d1, nhưng tâm điểm là toàn bộ đội

hình c2 và nhóm trinh sát, khi trận đánh bắt đầu d2 và d3 chưa có lệnh cơ
động, và chỉ sau khoảng năm phút do hỏa lực và xung lực của địch quá
mạnh, d2 và d3 mới được tung vào cuộc, khi trận đánh tới hồi căng thẳng,
SCH Sư đoàn tiếp tục tăng viện đơn vị đặc công đang ở phía sau, đánh
vòng sâu phía sau lưng địch, do quá bất ngờ nên địch bị thiệt hại nặng ở
hướng này, đặc công ta đánh tan các khẩu đội hỏa lực của địch, quân phía
trước của địch không được chi viện, nên địch bị nao núng và cố tràn qua
đường để thoát, anh em có kể là khi tiếp cận với khu vực của địch, chúng
rất đông, cả khu rừng gần như toàn là màu đen… anh em thu hơn năm
mươi súng và giao lại cho e95.

Ngoài mặt đường địch bỏ lại ba mươi sáu tên, địch cũng bị nhiều ở trận

địa c2, hầu hết bị đạn 12.7 của c4 d1, chúng trang bị rất ít AK, cơ bản là
B40 và AT.

Đêm ấy cũng một đêm trăng đẹp, cùng bố trí chung với anh em đặc công,

trấn giữ hướng đầu đường đi về thị trấn Chhep… tôi không tài nào ngủ
được… lúc nào nhắm mắt lại, cũng thấy anh em… những đồng đội nằm lại
trên con đường 126 miền tây Campuchia

P/s: Trinh sát chúng tôi biết rất ít về lực lượng thương vong của ta, chỉ

biết ở đơn vị mình đi phối thuộc, chứ các đơn vị khác thì không thể biết
được.

c2 d1: hi sinh ba mươi hai còn lại bị thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.