KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 167

Đến trưa, gặp một khu rừng già tôi báo về SCH e95 xin cho đội hình

nghỉ trưa. Được lệnh dừng lại, tôi nhảy xuống xe chạy về SCH, thì thấy
TMT e95 đi bộ về hướng tôi, cùng một số cán bộ của Ban tác chiến… đội
hình nghỉ được triển khai.

Tăng và thiết giáp đầu và cuối đội hình, ở giữa hỏa lực cối, DKZ, 12.7,

120 mm đều được giá lên chuẩn bị tấn công sang hai bên đường.

Nhìn những gương mặt hốc hác vì nắng và khô, mặt anh nào cũng đỏ

gay, những cặp mắt thâm sâu vì thiếu ngủ, quần áo xộc xệch vì trải qua
nhiều trận đánh, những đợt vận động đánh địch, nhìn những người lính mà
thấy chạnh lòng… chỉ có sức trẻ mới có thể vượt qua những khó khăn khắc
nghiệt này.

Sau giờ nghỉ đội hình lại lên đường, vượt qua những cung đường khó

khăn, với bao con đường cắt lộ 69 ngang dọc, anh em trinh sát phải nhảy
lên nhảy xuống liên tục để xác định đường đi… với bao vất vả gian nan,
cũng may trên đường chúng tôi không gặp một sự kháng cự nào của địch,
tất cả là sự yên tĩnh trong cảnh giác cao độ.

Xế chiều, chúng tôi đến Phum Chunh, một Phum cũng mang dáng dấp

hoang tàn như nhiều Phum khác ở miền Tây Campuchia, hình như trong
thời của Pốt những Phum này không có dân ở, dấu vết còn lại là những
ngôi nhà hoang phế, những vườn cây ăn trái cỏ mọc um tùm cả những lối
đi.

Đội hình dừng lại nghỉ đêm ở đây, buổi chiều rám vàng ở hướng Tây,

trong cảnh hoang tàn, không thể nào diễn tả lại nỗi buồn, nỗi nhớ nhà của
những buổi chiều ấy, chỉ biết rằng nhiệm vụ phía trước còn nhiều cam go
người lính phải vượt qua.

Đêm ấy trong chiếc xe tăng, BTM e95 họp và xác định cho nhiệm vụ

như sau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.