đạn bị kích nổ… kho bắt đầu bốc cháy… anh em nhanh chóng chạy thoát
ra ngoài rừng (vẫn bị thương nhẹ hai người).
Có lẽ do tiếng nổ lớn và liên tục nên d1 điện hỏi, nhưng vì thời tiết xấu,
máy liên lạc không tốt, phải mất cả giờ d1 mới nhận được thông tin đầy đủ
về tình hình. Lúc này chúng tôi còn cách đội hình của c2 chừng 4 km, và
phải gần hai giờ sau hai cánh quân mới gặp nhau. (Nghe súng nổ, anh em
c2 tưởng chúng tôi bị chặn đánh, vận động khẩn trương bất chấp địa hình.
Khi gặp nhau, nhìn lại quần áo anh em bị rách tả tơi do vướng mắc vào các
vật cản. Mặt mày anh nào cũng đầy bùn đất, do mưa trượt chân ngã khi leo
đồi.)
Đội hình được lệnh quay về Anlongveng. Khoảng bảy giờ tối chúng tôi
mới tiếp cận đường chính vào nông trường, anh em trinh sát d1 phải dùng
ánh đèn pin để làm hiệu, và chúng tôi đáp lại bằng tiếng kêu như con tắc
kè.
P/ S: Sau nhiều tháng không tác chiến, trận đánh của d1 e95 được báo
cáo thành tích tại Đại hội thi đua quyết thắng Sư đoàn 307 lần thứ nhất
(cuối năm 1979). Trận đánh tiêu diệt địch của trinh sát Sư đoàn, cũng được
báo cáo tại Đại hội, được coi là trận đánh mang tính điển hình cho các đơn
vị trinh sát trong toàn Sư đoàn,. Sau năm 1979, địch dùng chiến tranh du
kích quấy phá ta, nên nhiều khi Trinh sát cũng phải tác chiến độc lập ở cấp
B, nhất là khi đánh vào các toán nhỏ lẻ của chúng dọc theo biên giới Thái
Lan.