KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 68

d7 chúng tôi bàn giao tử sĩ và thương binh cho anh em, d7 cắt c3 vào đội
hình và chúng tôi tiếp tục lên đường theo phương án tác chiến, có bổ sung
anh Thìn, trợ lí tac chiến f.

Chiều đến, chúng tôi dừng chân nghỉ ở vị trí quy định, cách thị xã Bokeo

15 km, trên bản đồ thì có các Phum của dân, nhưng khi chúng tôi đến thì
hầu như không còn, chúng dồn dân váo các khu công xã, chỉ còn lại nền
nhà và những căn nhà tranh xiêu vẹo…

Bố trí trên một vị trí rộng để tránh chúng tập kích vào ban đêm, lúc này

tôi mới để ý đến xung quanh, bốn hướng súng vẫn nổ rộ và pháo binh của
ta cũng bắn liện tục... đêm khuya chúng tôi nghe tiếng xe từ hướng biên
giới mình không ngớt.

Cũng chính tại đây, anh Thìn mới chính thức giao cho tôi tấm bản đồ, mà

trên đó đã vẽ các mũi tấn công của ta, cũng như các vị trí của địch.

Nhiệm vụ của chúng tôi là phục sẵn nơi đây, chờ chi viện cho các đơn vị

f309 đánh theo đường 19 nếu gặp khó khăn, còn lại d1 và d2 của e95 là đón
đánh địch rút chạy, vì ngày mai không quân ta tấn công các cứ điểm dọc
biên giới, trong đó có cứ điểm Phi nây nằm sát biên giới ta, ngay ngã ba
sông Tongle San cách đồn biên phòng 23 không xa lắm (K1).

Một đêm tĩnh lặng vô cùng, có lẽ ai cũng nhớ lại trận đánh khi chiều…

nhớ về những anh em đã hi sinh… mới sáng hôm nay còn phụ nhau nâng
ba lô lên vai… mà giờ đây có khi đã nằm xuống lòng đất mẹ tại nghĩa trang
Đức Cơ… Dù mệt nhoài nhưng tôi không tài nào ngủ được… nghĩ về chiến
tranh sao mà kinh khủng quá… trong đầu vẫn đinh ninh câu hỏi: tại sao
người với người không sống để yêu thương nhau hả Pốt?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.