Đoàn xe của 307 tiếp tục hành quân về phía trước, tôi đi cùng ban TM Sư
đoàn trên chiếc xe GMC của ban tác chiến (xe trống vì ban TC đã đi xuống
các đơn vị), qua Bokeo chừng 5 km tôi thấy con bò Bô nằm chết bên
đường, bên cạnh hố bom, xung quanh vẫn còn bay mùi khét. Phía sau có
một đoàn xe đang vượt sang trái và tiến lên,thì ra xe của e29 đang vượt lên
để dẫn đầu đội hình, chúng tôi đứng chờ cho đến đoàn xe của e95 thì trời
đã gần tối, tôi đi theo xe của trinh sát 95 và hành tiến về phía trước.
Xe dừng lại nghỉ ở bên đường, toàn bộ các đơn vị bộ binh đều tản ra hai
bên đường sâu 200 m để nghỉ đêm tại đây. Nhưng chúng tôi cũng đâu có
yên, lệnh của sư đoàn điều một lực lượng trinh sát khoảng hai mươi người,
do anh Hải C phó chỉ huy, đi nắm tình hình địch xung quanh khoảng 5 km
theo trục đường, và F cũng đưa một d của e29 án ngữ trước đội hình xe
dừng. Lần mò trong đêm tối, dọc hai bên đường sâu vào trong 50 m, dò
dẫm từng bước chân trong đêm, dọc đường tôi thấy chúng vứt lại vũ khí
đạn dược rất nhiều cũng như nhiều quân trang khác, đạn AT chúng vứt
ngổn ngang đầy đường, chứng tỏ đây là một cuộc rút chạy bộ, vì trên
đường không có dấu vết xe.
Nghe ngóng động tĩnh xung quanh không có vấn đề gì, chúng tôi báo cáo
về Sư đoàn và được chỉ thị nằm tại chỗ phòng các tình huống bất trắc,
chúng tôi ẩn vào các nhà dân bỏ hoang, phát hiện có một nồi thịt heo còn
nóng, nhưng chúng tôi không dám ăn, và anh em dùng lương khô cho bữa
tối.
Đêm tĩnh lặng vô cùng, hoàn toàn không nghe một tiếng súng nào, và
theo linh tính chắc có điều gì đó đang xảy ra… Phán đoán của Sư đoàn
không sai chút nào, khoảng ba giờ sáng chúng tập kích vào đội hình ta, với
lực lượng khoảng một tiểu đoàn ba trăm quân, căn cứ vào dấu vết chúng để
lại, vị trí chúng tấn công nam đường 19 thuộc phạm vi của e94 phòng thủ,
nghe tiếng súng nổ sáng cả một góc trời, chúng tôi ngồi dậy mở máy và anh
Hải ra lệnh chuẩn bị chiến đấu, cách chúng tôi chừng hơn 200 m (phía bắc