KIẾM PHÁ THƯƠNG KHUNG - Trang 144

Vào gian phòng có khắc số hai mươi mốt còn có hai thiếu niên khác, một

người cao, thân hình cân đối, một người thấp hơn một xíu nhưng hơi tròn
tròn. Tính cả Hoa Phong gầy như que củi xem ra vừa đủ bộ.

Sau khi giới thiệu qua loa một chút Hoa Phong biết được thiếu niên thân

hình cân đối gọi là Diệp An, thiếu niên tròn tròn gọi là Triệu Vỹ, bọn họ
đều mười hai tuổi nên gọi Hoa Phong sư huynh. Tán gẫu một hồi ba người
chia nhau ba chiếc giường ngả lưng.

Gian phòng này không lớn, có một cái bàn ba cái ghế nhỏ, ba chiếc

giường ngoài ra thì chẳng còn gì khác. Dù không lớn cũng đủ cho bọn họ
sinh Hoạt, không biết hai người kia ra sao, riêng Hoa Phong thì hắn đã quá
quen với việc này, vì trước khi đến với thế giới này, hắn đã ở qua không ít
nhà trọ còn hẹp hơn rất nhiều.

Hoa Phong mở cái túi màu nâu ra xem bên trong có gì, khiến hắn thất

vọng là không có đồ gì tốt, chỉ có năm quyển sách cũ nhèm, hai bộ đồ và
một cái thẻ bài nhưng không ghi số.

Khiến Hoa Phong vui mừng chính là trong năm quyển sách, ngoài hai

quyển nói về nội quy và bao quát tông môn nhạt nhẽo ra, ba quyển còn lại
một cái là công pháp cái thứ hai là võ kỹ, cái thứ ba giới thiệu cảnh giới võ
giả. Hoa Phong chưa từng tiếp xúc với công pháp và võ kỹ, về phần cảnh
giới gì gì đó hắn hoàn toàn mù tịt.

Hắn có thiên địa quyết, nhưng dù sao cũng là do hắn trong lúc vô thức

mà tạo ra, hơn nữa khi đó hắn căn bản chưa biết cái gì gọi là tu luyện, cho
nên thiên địa quyết không tính là công pháp chân chính.

Hoa Phong mừng rỡ, hắn âm thầm suy tính, sẽ chiếu theo rất nhiều công

pháp để hoàn thành thiên địa quyết của bản thân, vì dù chỉ là mới sờ đến da
lông, lại mơ hồ không rõ ràng, nhưng trực giác cho hắn biết thiên địa quyết
tuyệt đối không đơn giản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.