KIẾM PHÁ THƯƠNG KHUNG - Trang 274

- Ngươi! chết đi.

Diêu Mạn Hoa cực kỳ tức giận, vận chuyển chân khí vốn định ra tay liền

bị Trương Hồng ngăn lại.

- Ngươi quên mất chúng ta tới đây vì cái gì sao?

Trương Hồng giọng nói âm trầm ra vẻ trách cứ nàng. Diêu Mạn Hoa hậm

hực, nhìn Hoa Phong chằm chằm như muốt nuốt sống hắn vậy.

- Ách! ta còn chưa biết mùi vị nữ nhân, xú bà nương đừng nhìn ta như

vậy chứ.

Hoa Phong nhếch miệng tiếp tục khiêu khích, hắn biết ba người này đến

đây chắc chắn không tốt lành gì.

Diêu Mạn Hoa sắc mặt xanh đỏ hơi thở dồn dập, nàng cực độ áp chế tức

giận, nếu khồng vì đại cục có lẽ Hoa Phong bây giờ lành ít dữ nhiều. Nàng
không thể ngờ một thiếu niên tuấn tú như Hoa Phong lại có thể thốt ra
những lời âm độc như vậy.

- Hừ! tiểu tử bớt xàm ngôn đi, ta biết trên người ngươi có bí mật, mau

giao ra, ngươi có cơ hội sống.

Trương Hồng nói với Hoa Phong, trong giọng nói mơ hồ chứa sát khí,

một lời không hợp trực tiếp ra tay.

- Bí mật của ta việc gì phải giao cho ngươi. Ngươi nên mang cái suy nghĩ

đó về nói với mẹ ngươi đi.

Hoa Phong ngẩn ra, hắn nào có bí mật gì chứ, trên người hắn ngoài mấy

viên đan dược của mẫu thân và chiếc nhẫn vô tích sự không biết ai tặng lúc
hắn sắp đầu nhập tông môn thì còn lại chỉ có cây kiếm gỗ kia thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.