KIẾM PHÁ THƯƠNG KHUNG - Trang 444

Suy tính một hồi Hàn tiên tử vẫn kiên quyết muốn đi.

- Ngươi chính là hy vọng của tông môn! Ta thân là sư tôn làm sao có thể

nhìn ngươi đưa thân vào nguy hiểm.

Nữ tử kiều diễm đã khuyên hết lời thế nhưng Hàn tiên tử vẫn cứng đầu,

sắc mặt nàng rất khó coi.

Hàn tiên tử tên đầy đủ là Hàn Băng Linh, luận tư chất thiên phú vạn năm

không có một, chính là hy vọng lớn nhất của tông môn, hơn nữa nữ tử kiều
diễm luôn xem nàng như nữ nhi ruột thịt, hết sức nuông chiều. Cho nên lần
này nàng nhất định không đồng ý.

- Sư tôn có biết vật là gì không?

Thấy sư tôn ý dường như đã quyết, Hàn Băng Linh tháo sợi dây đang

đeo trên cổ xuống rồi nói.

-Đây là bảo vật gì?

Nữ tử kiều diễm dự định dù đệ tử có nói thế nào cũng không thay đổi ý

định, nhưng nhìn đồ vật Hàn Băng Linh cầm trên tay nàng rất nghi hoặc,
bèn hỏi.

- Nó vốn không phải bảo vật, nhưng chỉ cần có nó Linh nhi nhất định

không thể chết!

Hàn Băng Linh hơi vuốt ve vật bảo mệnh, lời nói thập phần kiên định. Ý

nói nàng phải đi bằng bất cứ giá nào.

Món đồ mà sư tôn nàng cho là bảo vật này, thực chất chỉ là miếng gỗ

được nàng bao bọc cẩn thận, luôn mang theo bên mình.

Vốn đang định cất nhưng thấy ánh mắt nghi hoặc của sư tôn, bất đắc dĩ

nàng đành tháo tấm vải để sư tôn nhìn cho rõ, đây vốn không phải bảo vật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.