KIẾM SỐNG NƠI HOANG DÃ - Trang 629

Đại hàng xóm đi chưa được bao lâu thì Dạ liền khiêng con mồi trở lại.

Hôm nay con mồi phong phú, một con dê sừng hươu, hai con chim mập,

còn có một con thỏ bự mập.

Từ lúc Lỗ Đạt Mã dùng lông thỏ dệt ra len sợi, mỗi ngày Dạ và Tuyết đi

ra ngoài cũng sẽ cố ý mang về một con thỏ.

Mà Lỗ Đạt Mã trải qua một mùa đông rèn luyện, kỹ thuật kéo tơ và đan

áo len có vẻ được nâng cao. Bây giờ nàng mặc trên người chính là váy lông
mình đan.

Nói là váy lông, thật ra thì cũng chẳng qua chính là dệt phía trước một

tấm, lại dệt phía sau một tấm, chiều dài vừa đủ, may lại với nhau, khoác lên
người, chính là váy rồi. Tay áo cái gì, tất cả đều là trước dệt thành tấm, sau
đó may thành ống, sau đó lại ráp lên nơi bả vai.

Đây là sản phẩm nàng mân mê cả một mùa đông.

Nói thật, đối với nữ hài tử thích thêu hình chữ thập gì đó, đan áo len, Lỗ

Đạt Mã một chút thiên phú cũng không có. Cũng may, nàng xuyên qua đến
Viễn Cổ, mà không phải là cổ đại. Nếu không, riêng một chuyện nữ công,
là có thể muốn mạng của nàng.

Lỗ Đạt Mã nhìn sắc mặt của Dạ có chút kỳ quái.

Sao lại giống như thời tiết hôm nay vậy, nói thay đổi liền thay đổi ngay.

Thời điểm vừa trở về còn trời trong vạn dặm không mây, thế nào lại đột

nhiên một cái liền trở nên mây đen che trời như có mưa to tập kích?

"Đạt Mã? Là ai?"

Dạ vừa trờ lại đã ngửi được trên địa bàn của mình có mùi không thuộc về

hắn. Khí tức này cũng không phải là tư vị về Tuyết hắn đã quen thuộc. Mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.