Lỗ Đạt Mã đem trọn thân thể cũng tiến sát trong ngực dày rộng bền chắc
của Dạ, hít một hơi thật sâu, tham luyến mùi trên người hắn.
Xuyên qua tới đây rốt cuộc đã bao nhiêu năm? Bản thân Lỗ Đạt Mã cũng
không nhớ rõ. Hiện nay, nữ nhi, nhi tử đều đã có, nhưng nàng giống như
vẫn có một loại cảm giác đặt mình trong mộng cảnh, không thành thật như
thế.
Nhưng mà, nàng lại nguyện ý giấc mộng này vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại.
"Dạ, có ngươi thật tốt!"
Lỗ Đạt Mã nhẹ giọng rầm rì, mí mắt dần nặng trĩu, từ từ thiếp đi......
Trong bóng tối, Dạ mở ra con người màu tím sẫm sâu thẳm, ngưng mắt
nhìn vẻ mặt Tiểu Nhân Nhân ngủ trong ngực, nhẹ nhàng hôn một cái lên
cái trán của nàng, môi mỏng nhàn nhạt cong lên một đường cong, nhẹ
nhàng đáp lại: "Thật tốt......".
Có ngươi thật tốt......
Hết chương 98.