KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 1058

từ trên núi lăn xuống là như thế nào, ta bắt chước cách của Tạ Trường
Thắng, nhưng chỉ nhìn thấy đường mực vẽ, chẳng cảm thấy gì đặc biệt."

"Mỗi người có mỗi sở trường khác nhau."

Đinh Ninh bình thản: "Nhìn ra được sở trường của người khác là ưu

điểm của ngươi, nhưng nhất định muốn học ưu điểm của người khác, là
ngươi không đúng. Tám trăm dặm đất Quan Trung màu mỡ, ngươi đã quen
nhìn đất đai rộng lớn, nên lòng dạ cũng rộng rãi theo. Nên ngươi cứ việc
nhìn ra xa, nếu chỉ nhìn thấy hai ngọn núi đậm nhạt, thì chỉ cần quan sát hai
màu đậm nhạt đó mà thôi."

Thẩm Dịch ngẩn ngơ, lẩm bẩm: "Chỉ nhìn màu sắc đậm nhạt cũng

được?"

Đinh Ninh nhàn nhạt nhìn hắn : "Trời chiều rồi, gần tối rồi."

Thẩm Dịch càng ngây người, không hiểu Đinh Ninh vậy là ý gì.

"Lúc chúng ta tới đây, mặt trời đang rực rỡ, ánh nắng tươi sáng, mà bây

giờ màu trời đã chuyển tối." Đinh Ninh lạnh nhạt tiếp: "Ngươi xem hai sắc
núi đậm nhạt đó, không thấy sự biến chuyển sao?"

Thẩm Dịch giật mình.

Tàn quyển trong mắt hắn, chỉ có hai ngọn núi cao, một đen, một trắng,

nhìn qua chẳng thấy có gì khác nhau, nếu nhìn từng cái, màu đen lại càng
thêm đen, màu trắng vẫn là trăng trắng, như mãi vĩnh hằng.

Trong đầu hắn hình như có một ánh sáng xẹt qua.

Hắn dồn hết tinh thần, đắm chìm vào trong những đường mực tạo nên sự

trắng đen đó.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.