KIẾM VƯƠNG TRIỀU - Trang 234

Nhìn gương mặt Trưởng Tôn Thiển Tuyết trong gió tuyết, hắn chợt muốn

ôm nàng biết bao.

Nhưng hắn biết chắc ăn nếu làm thế thì nàng sẽ giết hắn ngay lập tức.

Cho nên hắn đành nhìn nàng cách một lớp gió sương.

Trong mắt hắn, một thước ngắn ngủi giữa hắn và cơ thể của nàng chẳng

khác gì hai bờ trường giang, khoảng cách giữa chân đèo và đỉnh núi vời
vợi, khoảng cách giữa sống, và chết.

Cùng thời gian ấy, Dạ Sách Lãnh đang đi bên trong Thiên Tư giám.

Nàng rảo bước qua một thông đạo dài và lớn hướng về căn phòng sâu

nhất tại Thiên Tư giám.

Đèn đuốc hai bên thông đạo tắt lịm theo mỗi bước nàng đi qua.

Nàng thích đi trong đêm tối.

Trên người là bộ quần áo màu trắng như cũ, vẫn như lời nói của Triệu

Trảm - nàng chẳng ăn nhập gì với màn đêm này hay với Trường Lăng xám
xịt.

Màn lớn rũ xuống che kín căn phòng cuối cùng trong Thiên Tư giám.

Màn lớn lộn xộn giăng rũ như mê cung, dấu đi thân ảnh của Dạ Sách

Lãnh, đồng thời che đi khí tức khiến thậm chí là bậc cao thủ cũng không
thể vận niệm lực tiến vào.

Chính giữa đống màn là một cái giường tròn êm ái.

Trước giường có mội cái đỉnh thuốc đang sôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.