KIẾN - Trang 124

Theo họ, cách đây rất lâu, kiến lùn sống ở một đất nước khác, cách xa hàng
tỷ đầu.
Đất nước này khác hẳn cánh rừng của Liên bang. Ở đó mọc các quả rất to,
nhiều màu và rất ngọt. Hơn nữa, không có mùa đông và không có ngủ đông.
Ở xứ lạc thú đó, kiến lùn đã xây dựng Shi-gae-pou “cổ”, bản thân tổ này
cũng sinh ra từ một triều đại cổ xưa. Tổ này được tổ chức dưới gốc một cây
trúc đào.
Rồi, một hôm xảy ra chuyện cây trúc đào và cát xung quanh nó bị nhổ khỏi
mặt đất để đặt vào trong một cái hộp bằng gỗ. Kiến lùn cố thoát khỏi cái
hộp nhưng cái hộp được cho vào bên trong một khối khổng lồ và rất cứng.
Và khi chúng tới được biên giới của khối này, chúng rơi xuống nước. Nước
mặn kéo dài xa ngút tầm mắt.
Rất nhiều kiến lùn chết đuối khi cố tìm lại mảnh đất của tổ tiên mình, sau
đó phần đông quyết định rằng, mặc kệ, cần phải sống trong cái khối to lớn
và cứng ngắc, xung quanh đầy nước mặn này. Chuyện đó kéo dài hết ngày
này sang ngày khác.
Nhờ cơ quan Johnston của mình, chúng nhận thấy là chúng đang di chuyển
rất nhanh, với khoảng cách rất lớn.
Chúng ta đã đi qua hàng trăm hàng rào từ trường đất. Vật này đã đưa chúng
ta đến đâu? Ở đây. Họ đã tống chúng ta lên bờ cùng cây trúc đào. Chúng ta
đã khám phá thế giới này, hệ động thực vật ngoại lai của nó.
Quang cảnh mới khiến người ta thất vọng. Hoa quả, côn trùng nhỏ hơn, ít
màu mè hơn. Chúng đã rời một xứ sở màu đỏ, vàng, xanh da trời để rơi vào
xanh lá cây, đen và nâu. Một thế giới rực rỡ trái ngược với một thế giới màu
phấn.
Thế rồi có mùa đông và giá lạnh ngăn tất cả. Ở bên kia, chúng thậm chí
không hề biết là tồn tại cái lạnh, và điều duy nhất bắt chúng nghỉ ngơi là cái
nóng!
Đầu tiên kiến lùn thử các giải pháp khác nhau để chống lại cái lạnh. Hai
phương pháp hiệu quả nhất: ăn đường đầy bụng và phết nước dãi ốc sên lên
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.