KIẾN - Trang 135

Thiếu đau đớn dẫn đến một thế giới khoa học viễn tưởng mới. Không
đau đớn: không sợ hãi, thậm chí có thể không có ý thức về “mình”.
Lâu nay các nhà côn trùng học đã nghiêng về lý thuyết này: kiến
không đau đớn, chính từ đó mà xuất phát sự kết hợp chặt chẽ của xã
hội chúng. Điều đó giải thích tất và cũng chẳng giải thích gì. Ý tưởng
này thể hiện một thuận lợi khác: nó tước khỏi chúng ta mọi đắn đo giết
chúng.
Tôi à, một con vật không biết đau đớn… sẽ làm tôi rất sợ.
Nhưng khái niệm này sai. Vì kiến bị cắt cổ tỏa một mùi đặc biệt. Mùi
đau đớn. Vậy thì, xảy ra điều gì đó. Kiến không có luồng thần kinh
điện mà nó có một luồng hóa học. Nó biết khi nó thiếu một mẩu, và nó
bị đau. Nó đau theo cách của nó, và chắc chắn khác với kiểu đau của
chúng ta, nhưng nó đau.

Edmond Wells,
Bách khoa toàn thư kiến thức tương đối và tuyệt đối.
Trận đánh tiếp tục lúc 11 giờ 47. Một đường dài đặc kiến lùn từ từ leo lên
tấn công đồi Cây Mỹ Nhân.
Những chiếc xe tăng xuất hiện giữa những bông hoa. Được hiệu lệnh,
chúng lao xuống đồi. Các đội lính kiến đỏ hung và lính đánh thuê của
chúng tung tăng hai bên cánh, sẵn sàng kết thúc công việc của đám khổng
lồ.
Quân đội hai bên chỉ còn cách nhau một trăm đầu… Năm mươi… Hai
mươi… Mười! Đúng lúc con làm vỡ hạt đầu tiên xáp tới thì điều không hề
mong đợi xảy ra. Đường dày đặc lính Shi-gae-pou đột nhiên mở thành
những chấm chấm lớn. Quân lính tạo thành các hình vuông.
Mỗi chiếc xe tăng thấy địch thủ biến mất và chỉ thấy trước mặt một hành
lang hoang vắng. Chẳng ai có phản xạ đi ngoằn ngoèo để tóm lấy bọn lùn.
Những chiếc răng bập bập trong khoảng không, ba mươi sáu cái chân hăng
tiết một cách ngớ ngẩn.
Một hơi hăng hắc tỏa ra:
Chặt chân chúng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.