KIẾN - Trang 139

Lần này thì các hình vuông kiến lùn vỡ hẳn. Nhiều nhóm vùng vẫy trong
vũng keo. Kiến lùn thử phản công bằng cách cũng xếp thành một hàng pháo
binh. Chúng tiến giật lùi về phía đỉnh và bắn nhưng không thể ngắm. Đứng
ở dưới dốc hướng lên, chúng không thể trụ vững được.
Bắn! bên kiến lùn ra lệnh.
Nhưng những chiếc bụng ngắn của chúng chỉ bắn được những giọt axít nhỏ.
Ngay cả nếu trúng đích, những cú bắn của chúng cũng chỉ gây ngứa ngáy
chứ không xuyên thủng được vỏ.
Bắn!
Các giọt axít của hai phe tréo nhau, đôi lúc triệt tiêu nhau. Trước kết quả
thu được quá ít ỏi, lính Shi-gae-pou từ bỏ sử dụng pháo binh. Chúng nghĩ
có thể chiến thắng bằng cách vẫn giữ nguyên chiến thuật thế trận hình
vuông dày đặc bộ binh.
Siết chặt hàng ngũ.
Bắn! kiến đỏ hung đáp lại và pháo binh của chúng vẫn đạt kết quả tốt. Đợt
bắn axít và keo mới.
Bất chấp công hiệu của các cú bắn, kiến lùn vẫn tới được đỉnh của đồi Cây
Mỹ Nhân. Bóng chúng tạo thành một màn phông đen khát khao báo thù.
Xung trận. Tức giận. Phá phách.
Từ giờ trở đi không còn “đồ mới lạ” nữa. Pháo binh kiến đỏ hung không thể
chĩa bụng mình, các thế trận hình vuông của kiến lùn không thể giữ chắc.
Đám đông. Đổ xô. Dòng cuốn.
Mọi người giờ trộn vào nhau, tan hàng, thành hàng ngũ, chạy, quay, bỏ trốn,
lao vào, tản ra, tập trung lại, thực hiện từng đợt tấn công nhỏ, đẩy, kéo, bật
lên, quỵ xuống, an ủi, khạc, đỡ, hét lên vì hơi nóng. Cái chết được thèm
khát khắp nơi. Người ta đọ sức, người ta cố gắng, người ta đấu nhau. Người
ta chạy trên những cơ thể còn sống và những cơ thể không động đậy nữa.
Mỗi con kiến đỏ hung bị trùm bởi ít nhất ba con kiến lùn hung dữ. Nhưng
vì kiến đỏ hung to gấp ba lần, cuộc đọ sức diễn ra ở thế gần cân bằng.
Thân cuốn lấy thân. Những tiếng kêu bốc mùi. Pheromon đắng ngắt dày
đặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.