KIẾN - Trang 257

Giai đoạn này gần như ngay lập tức được tiếp nối bằng lối ngược lên phía
ánh sáng, một tia sáng đột ngột.
Một tia sáng huyền ảo tuyệt đẹp tỏa ra trước mắt, người ta qua những nơi
thuần khiết và những đồng cỏ nơi vang lên những giọng nói và những điệu
nhạc.
Những lời nói thiêng liêng gợi lên lòng kính trọng tôn giáo. Con người hoàn
hảo và được khai tâm trở nên tự do, và họ ngợi ca những Huyền bí.
Daniel chụp một bức ảnh.
- Tôi biết bài này, Jason khẳng định. Đó là của Plutarque.
- Đúng là một bài hay.
- Nó không làm các anh sợ à? bà Augusta hỏi.
- Có chứ, nhưng đó là cố tình thế. Và dù sao đi nữa, nó đã nói là sau mối
khiếp sợ ánh sáng mới tới mà. Thế thì chúng ta sẽ tiến hành từng bước. Nếu
một chút khiếp sợ là cần thiết, thì cứ để chúng ta sợ hãi.
- Chính xác, chuột…
Cứ như chỉ cần nói về điều đó. Chúng ở đây. Ba nhà thám hiểm cảm nhận
được sự có mặt lén lút của chúng, biết được sự tiếp xúc, sát giày cao cổ của
họ. Daniel bật máy mình lần nữa. Ánh flash làm hiện lên hình ảnh ghê tởm
của một tấm thảm toàn những quả bóng màu xám với tai màu đen. Jason
vội vàng phát mặt nạ, trước khi phun đầy hơi cay ra xung quanh. Những
con gặm nhấm không để ông phải nói hai lần…
Tiếp tục đi xuống và còn kéo dài lâu.
- Hay là chúng ta ăn, các anh nhỉ? bà Augusta đề nghị.
Thế là họ ăn. Đoạn về chuột có vẻ đã được quên lãng, cả ba đều thấy thoải
mái. Vì hơi lạnh một chút, họ kết thúc bữa ăn bằng một ngụm rượu và một
tách cà phê ngon nóng hổi. Thông thường, trà cỏ roi ngựa chỉ uống ở bữa ăn
nhẹ buổi chiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.