KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 143

chẳng khác nào bản sao của vợ ông. Lẽ nào con gái ông lại đi vào vết xe đổ
của cuộc đời ông?

Khi cục trưởng Trịnh rơi vào suy ngẫm sâu xa, di động của ông đột nhiên

reo lên, liếc mắt nhìn qua, ông lập tức tắt máy.

Cục trưởng Trịnh nhớ lại chuyện xảy ra vào mười tám năm trước, lúc đó,

ông vẫn là đội trưởng trong cục cảnh sát thành phố Thiên Nhai.

Mười tám năm trước, thành phố Thiên Nhai cùng các thành phố lân cận

xảy ra nguy cơ sinh hóa, tất cả mọi người đều nhiễm phải một loại vi rút kì
quái, đối với ông mà nói, chẳng khác nào một cơn ác mộng.

“Thôi bỏ đi, con thích nó cũng chẳng sao, chỉ là chúng ta nói rõ với nhau

trước nhé, nếu nó không đạt được tiêu chuẩn của ba, thì không thể lấy con
được.” Cục trưởng Trịnh nghiêm túc nói “Con gái, chỉ cần con sống hạnh
phúc, con hãu nói chuyện tử tế cùng Chu Thiên về ý định của ba, ba hy
vọng con không đi vào vết xe đổ của ba.”

Trịnh Tiểu Quân mỉm cười, ôm cổ cục trưởng Trịnh rồi nói “Ba, cảm ơn

ba, mau nói ra ba điều quy ước của ba đi.”

Cục trưởng Trịnh gạt tàn thuốc, mỉm cười rồi nói “Thứ nhất, trong vòng

một năm phải thăng lên làm cục phó. Thứ hai, nhất định phải phá được vài
vụ án lớn. Thứ ba, phải lập được nhiều chiến tích.”

Cục trưởng Trịnh cũng không hề cố tính gây khó dễ, bởi vì năm đó khi

lấy vợ, ông cũng phải thực hiện ba quy ước này.

Trịnh Tiểu Quân nhíu chặt đôi mày, mím chặt môi, giậm chân rồi đùng

đùng quay người bỏ đi. Cô cảm thấy ba điều quy ước này thực đúng là một
nhiệm vụ bất khả thi.

Cô lại vội vã lấy di động ra, gọi điện thoại cho Chu Thiên, chỉ là mãi

chẳng thể gọi nổi.

Cô nhắn tin cho Chu Thiên “Anh mau quay về cục cảnh sát, em có

chuyện tìm anh.”

Cô quay về phòng nghỉ, vừa đẩy cửa ra, liền nằm vật lên chiếc sô pha

màu trắng ngủ thiếp đi. Bốn tiếng trước, Chu Thiên cũng nằm ngủ trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.