KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 186

Chiếc ghế vẫn quay lưng lại với người đàn ông cao to kia, lúc rời khỏi,

hắn nghe được tiếng sột soạt, bất giác rùng mình ớn lạnh.

Người ngồi trên chiếc ghế tựa cao kia nhanh chóng quay ghế lại, để lộ ra

khuôn mặt nửa người nửa sói, sắc mặt trắng nhợt như dã quỷ ban đêm,
móng vuốt màu đen hất qua, cào rách chiếc túi màu đen nọ.

Trong túi lộ ra một quả tim, huyết dịch chảy ra nhuộm đỏ cả chiếc bàn,

nó giơ móng sói nắm chặt lấy quả tim, há to miệng nuốt tọt vào bụng.

Một lát sau, khuôn mặt nó hồng hào sắc máu, dung nhan trở lại như

người bình thường.

Nó nuốt trôi hết tất cả những gì còn lại trên bàn, không để sót dù chỉ một

giọt máu. Sau cùng, nó nhanh chóng bỏ đi, không rõ tung tích.

Quay về căn nhà của Vương Thành, trong tay anh cầm một bức thư, bức

thư này rất kì lạ, không có tem, không có địa chỉ, chỉ có hai chữ Mộc Tử,
phía dước đề rõ Vương Thành nhận, ngoài bức thư không còn bất cứ gì
khác.

Vương Thành bóc thư ra, tiếng giấy bị xé rách vang lên, sau đó một vật

rơi bộp xuống đất. Đó là một bức ảnh, trên bức ảnh là một đôi nam nữ,
người đàn ông mặt mày tuấn tú, khí độ ngời ngời. Người phụ nữ cao quý
phóng khoáng, sắc đẹp quyến rũ.

Vương Thành đem bức ảnh này so sánh với bức ảnh của gia đình mình

rồi lặng người đi.

Người đàn ông trên bức ảnh khi nãy chính là Từ Á Long, trong tay

Vương Thành còn một bức thư ố vàng, anh từ từ mở ra, trên đó có những
dòng chữ ngay ngắn:

“Con trai:
Khi con nhận được bức thư này thì đừng tỏ ra kinh ngạc, ta nói cho con

một bí mật, nó có liên quan mật thiết tới cái chết của cha con Từ Á Long.
Mười tám năm trước, cha con đột ngột qua đời trong một ca phẫu thuật, ta
đành phải để con trôi dạt nơi đất khách quê người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.