KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 194

“Cứu tôi với” Từ xa truyền lại tiếng kêu cứu của ai đó.
Trịnh Thiên chạy lại gần “Triệu Phạm, hãy cố gắng, tôi sẽ đưa cậy tới

bệnh viện.”

Triệu Phạm vẫn còn tỉnh táo, mặt mày kinh hoàng, sợ hãi, trên cổ hằn

sâu hai vết răng màu đỏ chói.

Trịnh Thiên móc điện thoại ra, gọi cho 120, không thể nào kết nối.
“Không thể kết nối” Trịnh Thiên bực bội lên tiếng
“Đội trưởng Trịnh…” Triệu Phạm yếu ớt lên tiếng “ Biến… biến dị” Còn

chưa nói hết, anh đã tắt thở.

“Tiểu Triệu! Tiểu Triệu” Trịnh Thiên trong lòng đau như cắt. Anh vừa

mới tới cục cạnh sát, Triệu Phạm chính là thuộc hạ của anh, cũng là một trợ
thủ đắc lực nhất, hiện nay chết uổng trước mặt anh.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Trịnh Thiên tức giận đùng đùng, nạp đầy

đạn vào súng, sau đó chui vào trong chiếc ô tô của mình.

***
Anh vừa cho xe chạy ra đường cao tốc của thành phố Thiên Nhai, chỉ

thấy ở ngã ba giao thông hỗn loạn đèn đỏ ngập trời. Xe cộ xếp hàng loạn
xạ, tiếng kêu thảm thiết không ngừng. Cả thành phố Thiên Nhai này đã rơi
vào tình trạng hỗn loạn toàn cục, có thể nghe thấy tiếng ấn còi không dứt,
đinh tai nhức óc. Dòng người đi lại chen chúc, có thể thấy khuôn mặt ai nấy
đều tỏ ra kinh hoàng, như thể đại nạn sắp tới, thế giới sắp bị hủy diệt vậy.

Trịnh Thiên mặt mày nghiêm nghị, hiển nhiên không thể tin nổi những gì

diễn ra trước mắt mình, anh xuống xe, đứng ở đầu đường nhìn về phía xa.
Những tiếng gào thét kinh hoàng vang lên không dứt, tiếng rú rít thảm
khốc, tiếng kêu đau đớn như đứt ruột đứt gan, tiếng khóc thét, tiếng súng
bắn, tiếng còi xe cảnh sát, tiếng kêu cứu, tất cả hóa thành một mớ hỗn độn,
cả thành phố Thiên Nhai đã biến thành một địa ngục trần gian

“Không, một trận đào thoát của hơn một trăm nghìn con người trong

thành phố.”Trịnh Thiên đưa lời cảm thán.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.