KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 257

tám năm trước? Có điều, hôm nay không phải mày chết thì là tao chết.

Văn Kỳ vô cùng căng thẳng, đầu cô lúc này căng như dây dẫn, thập phần

nổi loạn. Cô chẳng thể nào ngờ, mình sẽ gặp Văn Kiện vả Vương Thành
trong hoàn cảnh thế này. Tới tận lúc này cô vẫn không hiểu nổi, rốt cuộc ai
mới là Cỗ máy thời gian? Ai là Nhất Thổ? Cô lặng lẽ bước tới bên cạnh
Văn Kiện.

Vương Thành cùng lúc lớn tiếng đưa lời chất vấn “Tại sao chứ? Tại sao

hả? Tại sao ông lại hại chết cha mẹ tôi? Tại sao như thế?”

Văn Kỳ bang hoảng nhìn sang, đẩy Văn kiện một cái, thét lớn “Không!

Ông là kẻ giết người, tôi hận ông!” Nói xong, cô liền chạy tới bên cạnh
Vương Thành.

Nhưng không ngờ Vương Thành lại túm chặt lấy cô, lạnh lung bóp chặt

cổ Văn Kỳ.

“ Giờ ông có hai lựa chọn, một là nhảy từ trên đỉnh núi này xuống, hai là

nhìn thấy cô ấy chết trước mặt ông.” Dứt lời, Vương Thành lại tăng thêm
lực tay.

Văn Kỳ thở hắt ra, buồn bã nói, thanh âm có phần bị bóp nghẹt “Tại sao

chứ? Tại sao lại như vậy?”

Văn Kiện nhìn Văn Kỳ, lạnh lùng lên tiếng “Đừng làm hại nó. Lý Bích

Hoa đã giết chết đứa con còn chưa kịp chào đời của tao, thế nên tao không
thể mất đi con gái được.”

“ Kỳ Kỳ, em đã nhìn rõ chưa? Ông ấy yêu thương em một cách giả tạo

như vậy đấy.”

“ Ha ha, giờ thì tôi đã biết! Nhất Thổ chính là cha tôi! Đây đúng là

chuyện nực cười nhất trên đời!”

“ Nhất Thổ? Ta không phải là Nhất Thổ.” Văn kiện nghe vậy, mặt mày

có phần ngơ ngác nói.

“ Hừm, ông vẫn còn giả bộ.”
“ Kỳ Kỳ, ta thực sự không phải Nhất Thổ, con không thể tin nó được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.