KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 302

Đôi tình nhan bị bóp chặt cổ, hai mắt trợn trừng, hơi thở càng lúc càng

chậm, nhịp tim càng lúc càng thưa, chẳng bao lâu thì chết. Bây giờ đã là
nửa đêm, rất nhiều người còn đang chìm trong giấc ngủ.

Đôi tình nhân khi nãy lại hồi sinh, lúc này tử thi đột biến càng lúc càng

nhiều, hợp thành một đội, mỗi lúc một đông thêm.

Trịnh Thiên đứng bên cửa sổ trầm ngâm một hồi, đầu mẩu thuốc lá vứt

đầy bên chân. Hiện nay, đã đến lúc khởi động kế hoạch thứ hai, giới bị toàn
thành. Trịnh Thiên liền gọi điện thoại cho thị trưởng, thực ra, từ lâu ông đã
chuẩn bị hai phương án hành động, một mặt nếu Thiên Lượng là nội gián,
vậy thì phải nhanh chóng bắt giữ anh ta. Mặt khác nếu không thành công,
chỉ còn cách áp dụng phương pháp của mười tám năm trước, cố gắng giảm
tỷ lệ thương vong xuống mức thấp nhất. Lúc này đang là nửa đêm, đại bộ
phận người dân còn đang ngủ, tốc độ truyền nhiễm sẽ không lan đi quá
nhanh, dễ dàng khống chế cục diện.

Chu Thiên đang ngồi trong quán internet chui của Lão Trương, ngoài cửa

bỗng nhiên xuất hiện một người phụ nữ với vẻ mặt hoang mang. Người này
nhìn chằm chằm về phía Chu Thiên, toàn thân bất động giống như một kẻ
điên.

Chu Thiên nhìn người này một hồi lâu, mới nghĩ ra bà chính là Duơng

Lâm.

“Ha… ha ha… ha ha ha…”
Bà ta làm sao vậy? Đang đêm hôm thế này tại sao lại tới đây?
Dương Lâm mỉm cười quái dị, nước mắt liên tục lăn dài trên khuôn mặt.

Quả thực bà ta đã phát điên.

Chu Thiên hoàn toàn kinh ngạc.
Bàn tay Dương Lâm khẽ run lên, sau đó, giơ tay chỉ về phía Chu Thiên,

rồi nói “Người sói… đều sẽ biến dị… tất cả đều sẽ chết…”

Những lời thốt ra từ miệng bà cứ lặp lại liên hồi chẳng khác nào lời chú.
“Hút máu… hút máu… tất cả đều sẽ chết…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.